
Không chỉ có hoàng cung lúc này đang bị bủa vây trong sự khẩn trương, bên ngoài thành đội quân Thiên triều cũng đang lâm vào một tình thế vô cùng bất lợi.
Ba vạn binh mã do Triệu Minh chỉ huy lúc này đứng dưới cơn mưa tuyết lạnh cắt da thịt, mắt lạnh từng người nhìn lên cổng thành đã bị đóng chặt.
Bọn họ nỗ lực rút ngắn thời gian về thành Hòa An từ ba ngày xuống còn hai ngày, người nào người nấy cũng thấm đượm vẻ mệt mỏi phong trần, thậm chí có binh sĩ trẻ mới vào vì không chịu nổi đã ngất xỉu.
Ấy thế mà gian truân còn chưa dừng lại. Không chỉ có thiên nhiên khắc nghiệt đang cố vùi dập họ dưới từng trận mưa tuyết, đến cả lòng người cũng bạc bẽo đến vậy!
Toàn bộ lính gác cổng thành Hòa An đều dửng dưng nhìn ba vạn con người đầu đội tuyết dưới kia, trên tường thành còn dàn một đội cung thủ dày đặc, tư thế sẵn sàng nhắm tên về phía họ.
“Thái tử, binh lính trên thành giờ đã là người của Lệ Minh Viêm rồi, làm sao mới có thể buộc chúng mở cổng đây?” Trần Hy Hy cau mày cất giọng, gò má vì bị gió rét táp vào mà tái nhợt, những bông tuyết thi nhau đậu trên viền mắt nàng mang đến cảm giác buốt giá.
Triệu Minh ngước đôi con ngươi sâu hút đen láy nhìn lên trên thành. Một khắc kia, khi cái nhìn ấy quét qua đội cung thủ, sắc mặt người nào cũng lộ rõ nét sợ hãi.
Dù sao trước mắt bọn chúng cũng chính là vị Thái tử kinh tài tuyệt diễm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-nu-cuong-anh-sang-trang/1595816/chuong-60.html