
Trường Lạc cung
“Mời điện hạ!” Đại cung nữ Hồng Vân đưa Phương Hạo Thiên đến cửa cung, sau đó liền lui xuống.
Hoàng hậu nương nương đã căn dặn muốn nói chuyện riêng với Thái tử, thế nên toàn bộ cung nữ và thái giám đều tạm thời không cần hầu hạ.
Phương Hạo Thiên nhìn cánh cửa cung được sơn màu đỏ chói, trên đó có chạm khắc cánh chim phượng hoàng rực lửa.
Phượng hoàng... tượng trưng cho bậc mẫu nghi thiên hạ... là nữ nhân tôn quý nhất Hạ quốc này.
Khóe môi thoáng cong lên có chút mỉa mai, Phương Hạo Thiên vươn tay đẩy nhẹ cánh cửa.
Bước chân đi vào trong, lại qua mấy lớp cửa nữa, cuối cùng cũng đến tẩm cung của hoàng hậu.
Bốn góc phòng đều được đốt trầm hương, hương trầm dịu nhẹ lan tỏa trong không khí, có tác dụng tĩnh tâm rất tốt. Phương Hạo Thiên thong thả đi qua bức bình phong, nhìn đến nữ nhân đang nhắm mắt trên ghế quý phi, hạ thấp thanh âm cất tiếng:
“Nhi thần tham kiến mẫu hậu!”
Nghe đến giọng nói quen thuộc, đôi mắt đẹp của nữ nhân liền mở ra. Hoàng hậu Vương Sở Tú là nữ nhi của Tể tướng đương triều, một gia tộc có truyền thống làm quan mấy trăm năm, nàng năm nay tuy đã ngoài ba mươi tuổi nhưng dung mạo vẫn diễm lệ tựa đôi mươi. Bình thường không có việc gì phải ra khỏi tẩm cung, nàng chỉ tùy ý mặc một bộ bạch y đơn giản, trâm ngọc mũ phượng cũng tháo xuống hơn phân nửa, nhìn thế nào cũng giống một thiếu nữ thanh thuần dịu dàng.
Chỉ có Phương Hạo Thiên mới hiểu, đằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-nu-cuong-anh-sang-trang/1595808/chuong-52.html