
Đúng như kế hoạch, hôm sau khi trời còn chưa sáng năm nghìn quân của thiên triều do “Hàn Nhi” dẫn đầu đã lên núi Tử mai phục sẵn.
Cuối tháng mười trời trở rét, nhiệt độ trên núi so với vùng bình nguyên càng xuống thấp, ai nấy đều bất giác run cầm cập. Địa hình khắc nghiệt như vậy, chả trách quân Khuyển Nhung lại có sức chịu đựng dẻo dai hơn quân đội thiên triều.
Không khí trên núi khá loãng, lại vừa mệt nhọc đi một quãng từ quân doanh Đại Nam lên đây, thiếu nữ mặc giáp phục liền giơ tay kéo nhẹ chiếc mũ trùm che kín gần như toàn bộ khuôn mặt xuống. Cuối cùng cũng có thể hít thở một chút, nàng thở nhẹ một hơi, liền để lại trong không khí một làn khói trắng mờ ảo.
Một binh sĩ tinh ý nhận ra, có lẽ hắn đồng cảm với một dân nữ phải mạo hiểm đóng giả Thái tử phi, liền đến bên cạnh nàng an ủi:
“Hàn Nhi cô nương, không sao...” Lời nói còn chưa hết, hắn bỗng trợn trừng mắt nhìn thiếu nữ bên cạnh.
Sao... sao lại là Thái tử phi?
Trần Hy Hy đưa tay ra hiệu im lặng, binh sĩ chỉ ngẩn người vài giây, liền gật đầu.
Có điều, hắn vẫn không nhịn được hỏi:
“Làm sao Thái tử phi lại đến được đây?” khẳng định lúc đi Thái tử vẫn chưa biết, nếu không nàng ấy một chút cũng không thể rời khỏi doanh trại.
Thái tử phi hay thật, không những lừa được cả một đoàn quân, còn lừa được cả điện hạ.
Trần Hy Hy nghịch nghịch hòn đá dưới chân mình, đối với tò mò của binh sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-nu-cuong-anh-sang-trang/1595796/chuong-40.html