
Cuồng phong sau một canh giờ cũng qua đi.
Thích khách đã bị tiêu diệt hết, nhiều binh sĩ cũng bị thương nặng.
Ban đầu Triệu Minh có ý muốn bắt sống một kẻ trong số đó để tra khảo nhưng không ngờ hắn đã uống thuốc độc tự sát.
Một sự trung thành tuyệt đối!
Gia Bảo cùng Vũ Ngạn lệnh quân sĩ dọn dẹp thi thể, trong số này có cả người của phe mình. Ánh đuốc rực sáng cả một góc trời, đêm nay sợ rằng chẳng còn ai ngủ được nữa.
Trần Hy Hy đỡ Triệu Minh vào lều nghỉ ngơi, cả người hắn vô lực dựa vào người nàng. Xem ra người hạ mê dược kia đã bỏ liều rất mạnh, quyết muốn đoạt mạng hắn.
Quả nhiên, làm Thái tử chẳng phải điều gì sung sướng.
Vậy mà có nhiều kẻ lại liều mạng vì nó. Có đáng không?
“Lúc nãy nàng đi đâu?” Giọng nói thanh lãnh của Triệu Minh vang lên bên tai nàng.
Ngón tay đang cầm góc chăn đắp cho hắn thoáng dừng lại, nàng nhìn khuôn mặt khuynh thành của Triệu Minh gần trong gang tấc, trong đôi mắt sâu không đáy kia đang in ngược vẻ mặt bình tĩnh tái nhợt của nàng.
“Ta không ngủ được, nên ra ngoài hóng gió. Không ngờ lại đi lạc vào rừng.”
Hiện giờ nàng vẫn chưa rõ thân phận kẻ kia, chuyện này trước không cần nói cho hắn. Vả lại, dù nói ra chỉ e mọi chuyện càng trở nên phức tạp hơn.
Bàn tay lạnh băng của hắn nắm nhẹ lấy tay nàng, hơi cau mày nói:
“Bản cung rất lo cho nàng.”
Lúc hắn bị thích khách tập kích, phản ứng đầu tiên là xác định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-nu-cuong-anh-sang-trang/1595785/chuong-29.html