
Dương Hồng Loan cả kinh nhìn người trước mắt. Trần Hy Hy đang yên lành đứng đây thì trong kia... trong kia là ai?
“Á!!!”
Trần Hy Hy liếc mắt tò mò nhìn vào bên trong, ngay lập tức kinh hãi mà hét lên.
Sắc mặt nàng nhanh chóng đỏ bừng một mảng, đến bên cạnh Trần Tử Khiêm kinh hoảng:
"Phụ thân...”
Trần Tử Khiêm sau khi biết không phải nàng mới thở nhẹ ra, ông vỗ vai trấn an nàng, lại nghiêm giọng nói:
"Người tới, đem hai người kia tách ra, ta muốn xem xem là kẻ nào không biết phép tắc trong phủ như vậy!”
Dương Hồng Loan sau giây phút hãi hùng cũng lấy lại tinh thần, đôi mắt mang theo nghi vấn nhìn Trần Hy Hy.
Nó làm thế nào lại một lần nữa trốn thoát? Bà ta đã thiết kế tỉ mỉ như vậy... Làm sao có thể?
Trần Hy Hy đón nhận ánh mắt của Dương Hồng Loan, bên môi thản nhiên giơ lên ý cười.
Rất nhạt, nhưng nồng đậm mùi vị tử thần.
Bà ta bỗng cảm thấy một cơn ớn lạnh từ lòng bàn chân truyền đến. Lòng thoáng căng thẳng, bà ta thực sự lo sợ Trần Hy Hy sẽ làm cái gì đó khiến bà ta không kịp trở tay.
Hộ vệ trong phủ tiến lên tách hai người kia ra, Dương Hồng Loan vừa thấy rõ hai người đã che miệng kinh hô một tiếng.
Mã Mã, sao lại là đứa nha hoàn này?
Mã Mã và tên hộ vệ đã giải được gần hết hương hợp hoan, sau khi ý thức lấy lại phần nào vội luống cuống nhặt y phục che thân đậy thân thể.
"Hu hu hu...” Mã Mã bật khóc, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-nu-cuong-anh-sang-trang/1595772/chuong-16.html