Chương trước
Chương sau
Phía Thương Hành Thành, Lục Thành đuổi tới đội ngũ của mình. Tạ Minh hỏi:” Lấy được rồi?”

Lục Thành lắc đầu:” Bị người khác cướp mất”

Tạ Minh có chút không tin vào lỗ tai mình, người trong chiến trường này có thể cướp được đồ trên tay Lục Thành. Ban nãy ba đại thành đều chia ba cửa mà đi, không lẽ có tán tu ẩn giấu thực lực

Lục Thành tiếp tục đi về phía trước:” Nhanh ra khỏi đây, chúng ta đến thiên điện trước”

Uyển Ngưng bỏ cửu âm thảo vào không gian, cũng rất cảm ơn Lục Thành để lại cho nàng chiếc rương băng này. Bọn họ nhanh chóng rời khỏi hàn đầm

Nam Cung Trạch từng nghe phụ thân kể về cửu ải Phong Vực là một tháp truyền thừa gồm chín ải, hai ải đầu tương ứng với thiên phú cấp Hoàng, ba ải tiếp cấp Huyền, sau đó là Địa cấp. Một ải thứ chín chính là thiên phú Thiên cấp. Người vượt qua cửu ải, thiên phú trác tuyệt, là rồng trong loài người. Năm xưa phụ thân hắn dừng lại ở ải thứ bốn cũng chính là Huyền cấp

“Vậy chúng ta đang ở trong không gian truyền thừa sao?”

Nam Cung Trạch lắc đầu:” Không hẳn, chúng ta đang ở một trong ba lối dẫn đến thiên điện. Đến được thiên điện mới chính thất bước vào ải thứ nhất”

Chít chít!

Ti ti ti!

Tiểu Hắc truyền tới tin tức:” Tiểu Ngưng Ngưng phía trước có yêu thú”

Uyển Ngưng trấn an Tiểu Hắc, nàng bước chân nhanh đến, âm thanh linh lực va chạm càng rõ hơn. Thanh Ngân Thành núp một bên quan sát, lại gặp người quen!

Hỏa Vân, Hỏa Vũ đang hợp sức chống lại yêu thú khổng lồ năm mươi thước. Đôi mắt to như chuông đồng, răng lóe tia sắc lạnh. Từng tiếng chít chít chói tai không ngừng phát ra

Uyển Ngưng âm thầm quan sát:” Thế nhưng là yêu thử cấp 5 a”

Hai người họ tu vi đều là trúc cơ nhưng yêu thử không hề yếu. Mặt đất liên tục xuất hiện những vết nứt, kình khí cường đại thổi quét

Bùm Bùm bùm!

Hỏa Vũ rút kiếm, kiếm ảnh xẹt qua hư không dấy lên kình khí cường đại lao đến thử yêu. Yêu thử rít lên chói tai, miệng phun ra lốc xoáy đánh tan kiếm quang

Mặt hắn âm trầm, chưởng ấn vỗ ra bị đuôi thử quật tan. Không kịp đề phòng, Hỏa Vân liền bị yêu thử hất văng ra

Ầm ầm!

Trùng hợp hướng văng của nàng là nơi Thanh Ngân thành đang trốn. Bảy đạo ánh mắt trừng to nhìn người đang bay đến. Uyển Ngưng nhanh chóng kéo Diệp Hải ra phía trước:” Mau đỡ nàng”

Diệp Hải bất đắc dĩ dùng linh khí đỡ lấy Hỏa Vân. Hỏa Vân trừng mắt nhìn bọn họ:” Các ngươi nãy giờ đều núp ở đây!”

Uyển Ngưng trợn mắt nói dối:” Hỏa Vân tiểu thư hiểu lầm rồi, chúng ta là vừa mới đến thôi”

Hỏa Vũ nhìn thấy người Thành Thanh Ngân, ngay lập tức nói:” Bỏ qua những hiểu lầm trước đây, chúng ta diệt cái này thử yêu trước. Nếu không chẳng ai đến được thiên điện”

Thử yêu kêu gọi càng nhiều tiểu yêu thử đến, Uyển Ngưng giao lại cho đám người Hạ Thiên Tuyết. Mình phi người đến trước yêu thử:” Tiểu Linh, Tiểu Hắc”

Hỏa Vũ thấy nàng gọi ra một tiểu sủng thú, một nữ hài đến khóe mắt có chút giật. Tiểu Linh có thể điều khiển thực vật đem đến cho thử yêu chút ràng buộc, Uyển Ngưng ngay lập tức cho nó một đóa băng liên

Bùm bùm bùm!

Chính mắt thấy thực lực của yêu thử cấp năm, nàng không dám ỷ y. Tay nhanh chóng kết ấn, môi nhỏ khẽ quát:” Băng ấn”

Chưởng ấn to lớn hình thành mang theo khí lạnh thấu xương, hư không vặn vẹo đụng mạnh vào thử yêu

Bùm Bùm!

Tiếng nổ điếc tai, kình khí khuếch tán. Nàng lùi về phía sau. Thử Yêu rít lên từng tiếng tức giận

Uyển Ngưng thi triển phiêu miễu thân pháp né tránh:” Tiểu Hắc nhanh giải quyết nó”

Ấn văn trên trán tiểu Hắc lần thứ hai xuất hiện, lần này Tiểu Hắc có thể miễn cưỡng khởi động ấn văn. Thấy công kích của tiểu Hắc, Thử Yêu lóe tia sợ hãi. Nó cảm nhận được uy áp, toàn thân bất động không thể nhúc nhích. Mơ hồ có thể thấy dòng khí vô hình nổi lên gợn sóng trong không trung

Tinh thần Uyển Ngưng có chút run rẩy. Nàng có thể cảm nhận được khí chất vương giả từ Tiểu Hắc. Khí thế đến từ huyết mạch, rất kiêu ngạo. Có thể áp chế yêu thú khác.

Vù vù vù!

Ầm!

Thử yêu đập thật mạnh vào vách đá, đá vụn rơi ra. Nàng lại ra lệnh cho Tiểu Linh đến kết thúc nó

Một màn này diễn ra dưới sự ngơ ngát của Hỏa Vũ. Hắn vẫn đứng bất động, không cần tốn thêm một chút linh lực nào. Thử Yêu cấp năm cứ như vậy chết rồi!

Uyển Ngưng nhanh chóng tích điểm. Thử vương chết, những tiểu thử cũng bị đánh cho tan tác. Tiểu Linh đang đứng nơi xác thử yêu, phía sau vách đá nơi đá vụn rơi xuống xuất hiện một xoáy đen, hấp lực cực lớn. Đem Tiểu Linh nuốt lấy

“Cẩn thận!”

Nàng hét về phía Tiểu Linh, nhanh chóng lao đến. Uyển Ngưng cũng bị hắc vụ bao lấy, nàng dùng hết sức lực đẩy Tiểu Linh ra ngoài

“Tiểu Ngưng Ngưng”

“Tiểu muội”

“Uyển Ngưng”

Nàng hoàn toàn bị hút vào vòng xoáy, bên ngoài Tiểu Hắc không ngừng tuyệt vọng cào vào vách đá

Tiểu Linh nước mắt lã chã rơi, Hạ Thiên Tuyết ôm lấy nàng an ủi, tay khẽ siết:” Tiểu muội lợi hại như vậy nhất định, nhất định không sao. Muội đừng lo lắng”

Những lời này cũng là đang trấn an bản thân nàng. Thời khắc này, đội ngũ bọn họ càng cảm nhận rõ sự yếu đuối của bản thân.

Nam Cung Trạch ôm lấy Tiểu Hắc đang phát cuồng đem trấn an:” Tiểu Hắc, ngươi có cảm nhận được liên hệ của mình với tiểu muội không?”

“Hắc vụ đưa Ngưng Ngưng đến nơi khác, hoàn toàn chặn đi liên hệ của ta với nàng”

“Ngươi và Tiểu Linh đều không bị huyết khế phản phệ chứng tỏ nàng vẫn bình an có đúng không. Đi, chúng ta đến thiên điện đợi nàng. Ta tin rằng muội ấy sẽ không bỏ qua cơ hội tăng lên thực lực này”

“Đúng vậy”

Tiểu Hắc phi thường đồng ý. Từ lúc nó gặp Tiểu Ngưng Ngưng đến giờ nàng chưa bao giờ ngừng nghỉ tu luyện, nàng nổ lực hơn ai hết, càng biết sự quan trọng của lần truyền thừa này. Tiểu Ngưng Ngưng nhất định sẽ tiến vào tháp truyền thừa, vượt qua cửu ải.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.