Chương trước
Chương sau
Hai canh giờ trước, phía trên ngọn núi sương mù che khuất, Sơn hộ pháp dựng lên từng quang kính. Từ quang kính có thể thấy rõ các đội ngũ bên trong chiến trường, đây là cách thức tông môn theo dõi và chiêu mộ người vào tông môn của mình

Trên ghế ngồi Thiên Kiếm Tông, một lão giả mặt trường bào trắng vui vẻ theo dõi quang kính:” Tiểu Mạch, con nhìn xem thực lực đám nhóc năm nay có phải rất khá không”

Người được gọi Tiểu Mạch nghe ông nói mới ngẩng đầu nhìn quang kính:” Khá hơn mọi năm, năm nay có trúc cơ đỉnh phong”

“Tiểu Mạch, ta gọi con đến đây cùng ta tuyển chọn đệ tử, nói một chút suy nghĩ của mình xem”

“Sư phụ, con cảm thấy Lục Thành của Thương Hành Thành cùng với Hạ Thiên Tuyết kia rất có thiên phú kiếm đạo”

Phong Lập nghe vậy cười ha hả:” Lĩnh ngộ trên lĩnh vực kiếm đạo hai người này đúng thật rất tốt, nhưng Thiên Kiếm chúng ta còn có những phong khác không chỉ tu mỗi kiếm. Nếu chỉ thu hai người họ, tông chủ sẽ tìm ta tính sổ”

Phía trên quang kính lúc này xuất hiện hình bóng Uyển Ngưng cùng Nham Vũ giao đấu, ánh mắt Tiêu Mạch bị thu hút bởi chiếc vòng tay làm bằng cỏ, nhìn thân ảnh nhỏ bé di chuyển trên quang kính khẽ híp mắt

Phong lão giả cũng bị trận đấu trên quang kính hấp dẫn. Trúc cơ sơ kì đối đầu đỉnh phong, người bình thường cũng biết chênh lệch trong đó, nhưng bóng lưng thẳng tắp kiêu ngạo của thiếu nữ lại khiến người ta có ảo tưởng khác:” Nha đầu này, gặp người tu vi cao hơn không chút sợ hãi, rất có khí phách”

“Sơn hộ pháp, nha đầu đó là người của thành nào?”

Sơn hộ pháp nhìn quang kính bẩm báo:” Trưởng lão, nàng là Uyển Ngưng. Là người của Thanh Ngân Thành”

Phong lão nghe xong có chút trầm mặc. Cũng là Thanh Ngân Thành sao!

Quang kính bỗng tối xuống, mọi hình ảnh đều biến mất. Phong lão đang muốn xem trận đấu này lại bị gián đoạn:” Chuyện này là sao? Quang kính hư rồi!?”



Sơn hộ pháp lập tức tiến đến kiểm tra:” Thị cầu trong chiến trường của chúng ta bị phá vỡ, hình ảnh không thể truyền đến. Ta sẽ lập tức đi sửa”

Trở lại Tiêu Vân Thành, sau khi mọi người đã về phòng nghỉ ngơi, Uyển Ngưng liền gọi Tiểu Linh ra ngoài. Nữ hài ngồi lên ghế chân không ngừng đong đưa:” Tiểu Ngưng Ngưng”

“Muội vất vả rồi”

Tiểu Linh đắc chí hất cầm:” Hôm nay nhốt đám người kia lại, ta còn bắt được thứ này”

Một quả cầu nhỏ xuất hiện trong tay Tiểu Linh:” Thứ này ở đằng xa, quan sát trận đấu của tỷ. Ta cảm thấy không yên tâm liền bắt nó lại”

Uyển Ngưng dựa vào kiến thức Lữ gia dạy nàng liền biết đây là thị cầu, những tông môn là dùng cách này để quan sát người trong chiến trường!? Có thứ này cũng thật tiện lợi

“Tiểu Linh, muội có thể cảm nhận được thứ này ở xung quanh chúng ta sao?” Nàng rõ ràng chẳng cảm thấy ba động linh lực nào

“Thứ này hoạt động nhờ lực lượng tinh thần, nên muội có thể cảm nhận. Những người tinh thần lực mạnh cũng có thể cảm nhận được”

Uyển Ngưng gật đầu, thì ra là tinh thần lực:” Thứ này có thể khôi phục được không?”

Tiểu Linh nhận lấy thị cầu, xem xét:” Muội có thể đưa tinh thần lực vào duy trì thị cầu, nếu chúng ta có quang kính liền có thể xem được rồi”

Nàng lấy ra chiếc gương đặt xuống bàn:” Cái này được không?”

Tiểu Linh truyền tinh thần lực vào thị cầu, đặt chiếc gương lại gần, câu thông chúng với nhau. Một khắc sau, mắt trên thị cầu mở ra. Tiểu Hắc và nàng chăm chú nhìn vào gương, thị cầu lúc này đang hướng về Tiểu Linh, hình ảnh nha đầu hiện rõ trên chiếc gương

Sơn hộ pháp lúc này khựng lại. Không cảm nhận được thị cầu ở Tiêu Vân Thành nữa:” Chuyến này lại tốn linh hạch tìm luyện khí sư làm cái mới rồi. Là hỗn đản nào phá thị cầu của ta”



Uyển Ngưng bỏ thị cầu vào không gian, có món đồ này bọn họ dò đường cũng dễ hơn. Đặc biệt trộm cắp cũng dễ dàng.

Phù

Thấy Nham Vũ mở mắt, Tống Khương cười hỏi:” Thương thế khôi phục rồi?”

Nham Vũ cũng gật đầu:” Đã khôi phục”

Tống Khương thấy anh trầm mặc liền ngả ngớn cười:” Cậu nói tôi cẩn thận Hạ Thiên Tuyết đã tu ra kiếm khí, vậy nha đầu Uyển Ngưng đó tính thế nào”

Nham Vũ nhìn bóng đêm bên ngoài, nhíu mày:” Thiên Bảo Đường năm nay cung cấp thông tin của Thanh Ngân Thành, cấp bậc của Uyển Ngưng đó chỉ là cửu cảnh luyện thể”

Tống Khương uống ngụm trà:” Có lẽ mới đột phá đi”

“Không thể, nàng ta đối với lực lượng trúc cơ rất thông thạo. Chỉ e là Thiên Bảo Đường không cung cấp thông tin chính xác cho chúng ta”

“Thiên Bảo Đường ngay cả đại thành chúng ta còn thu liễm mấy phần, Thanh Ngân Thành sao có thể để bọn họ che giấu giúp chứ”

Nụ cười dần hiện lên trên khuôn mặt Nham Vũ:” Thanh Ngân thành tổ chức chi chiến tuyển chọn người vào chiến trường, tôi còn thắc mắc sao năm nay không có bất kì thông tin nào về hạng nhất. Chiến trường năm nay ngày càng thú vị”

Tống Khương như hiểu ra:” Ý cậu người đoạt hạng nhất là nha đầu kia, không phải Nam Cung Trạch!!”

“Chỉ là suy đoán, nhưng với năng lực của nàng ta hạng nhất không khó”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.