Chương trước
Chương sau
Đi đến một gian hàng, Hỏa Vũ đưa cho ông lão xem lệnh bài, bọn họ trực tiếp đi vào trong. Uyển Ngưng đợi bọn họ đi vào mới bước đến

Ông lão chặn hai người họ lại:” Các ngươi muốn vào trong phải có trên 100.000 tinh hạch hoặc có thứ giá trị tương đương”

Diệp Hải há hốc mồm, hắn cũng không đem theo nhiều tinh hạch như vậy a. Đang lúc muốn từ bỏ thấy Uyển Ngưng muội lấy ra lệnh bài đưa cho ông ta

Ông lão nhanh chóng nhận lấy kiểm tra, ánh mắt rơi trên người nàng sau đó nói:” Các ngươi có thể vào”

Uyển Ngưng nhận lại lệnh bài:” Đa tạ”. Diệp Hải ngốc lăng đi theo phía sau nàng, Uyển Ngưng muội muội lại giàu có như vậy, không lẽ muội ấy là người của gia tộc ẩn giấu nào đó!! Không đúng a, theo điều tra của gia tộc muội ấy sống ở trên núi không có gia tộc chống lưng mà

Trong khi Diệp Hải chìm trong suy nghĩ của mình, nàng đã tìm thấy huynh đệ Hỏa Vân Hỏa Vũ, bọn họ đang đứng nói chuyện với một người mặc đồ đen, có vẻ như đang thương lượng chuyện gì đó.

Diệp Hải cũng nhìn thấy, hỏi nàng:” Chúng ta tiếp tục theo bọn họ sao?”

“Không cần nữa, nơi đây mới thực sự là chợ đen. Chúng ta xem thử có món đồ nào tốt không”

Uyển Ngưng bị một sạp hàng nhỏ thu hút, nhìn ông lão đang gật gù bên trong. Nàng không cảm nhận được một chút ba động linh lực. Trong chiến trường này người bình thường sao có thể tồn tại, chỉ có thể nói thực lực lão giả rất mạnh:” Tiền bối, trên bảng này có ghi muốn đổi đồ phải có dưỡng thần đan. Không biết đồ của ngài là thứ gì?”

Lão giả mở mắt nhìn lướt qua nàng cùng Diệp Hải:” Các ngươi có dưỡng thần đan”

Uyển Ngưng cũng không giấu:” Vừa hay chỗ tiểu nữ còn một viên dưỡng thần đan”

Hai mắt lão giả lóe sáng, có chút kích động nói:” Mau cho ta xem đan dược”



Uyển Ngưng lấy ra bình ngọc, cũng không đưa cho ông lão. Chỉ mở nắp bình, rồi nhanh chóng đóng lại. Ngay từ đầu nàng đã nhìn ra ông lão này là một luyện đan sư, rất nhạy với dược liệu cũng như đan dược:” Ta muốn xem đồ vật”

Lão giả sau khi xác định đúng đan dược, liền lấy trong trữ vật ra một hộp gỗ đưa cho nàng:” Ở đây”

Diệp Hải nhận lấy nhanh chóng mở ra, bên trong là một quả cầu trên khắc đầy hoa văn cổ xưa:” Đây là thứ gì?”

Uyển Ngưng cũng cầm lấy xem xét:” Hoa văn đến đây bị đứt đoạn, cái này vẫn chưa hoàn chỉnh”

Lão giả trả lời:” Đây chỉ là một trong ba mảnh của chìa khóa di tích cổ xưa”

Di tích cổ xưa!!!

Diệp Hải có chút không tin, chìa khóa di tích lại xuất hiện trên người lão già. Thứ này có chắc đáng giá bằng dưỡng thần đan không

Uyển Ngưng đưa đan dược cho ông, lại thu chìa khóa vào không gian của mình. Đôi bên trao đổi thành công, ông lão cũng dọn hàng nhanh chóng đi mất. Diệp Hải thấy nàng nhẹ nhàng đưa đan dược như vậy lòng như lửa đốt:” Uyển Ngưng muội muội, lỡ như thứ này không phải chìa khóa thì làm thế nào?”

“Không sao, dưỡng thần đan có thể luyện ra còn di tích cơ hội chỉ đến một lần. Vốn dĩ còn thắc mắc sao Thương Dục thành nán lại đây hai ngày, có lẽ vì chiếc chìa khóa này đi”

Uyển Ngưng lại nói:” Mau phát tín hiệu cho mọi người tập hợp lại”

Lúc này, Nham Vũ cũng nhận được tin có người trao đổi thành công chìa khóa

Tống Khương gấp quạt:” Chúng ta đợi hai ngày, ông lão đó mới xuất hiện, lại bị đôi huynh muội này đến trước một bước lấy đi. Nham Vũ cậu định thế nào?”

Nham Vũ thần sắc lạnh lùng:” Cướp”



Uyển Ngưng cùng Diệp Hải nhanh chóng rời khỏi chợ đen, Diệp Hải thấy nàng dừng lại liền hỏi:” Sao thế?”

Uyển Ngưng nhìn hai bóng người trên mái nhà, thần sắc ngưng trọng. Thông tin của những người này quả thật nhanh nhạy. Nàng chỉ vừa lấy được chìa khóa liền đuổi đến. Diệp Hải cũng cảm thấy bất thường, giọng căng thẳng:” Là người của đại thành”

Tống Khương phe phẩy cây quạt:” Ây, không ngờ lại nhận ra chúng ta. Ta nói này tiểu cô nương, chúng ta làm trao đổi đi”

“Trao đổi!!!”

“Đưa vật cô vừa lấy được cho ta, đổi lại hai viên dưỡng thần đan thế nào?”

“Không hứng thú”

Nham Vũ lạnh lùng lên tiếng:” Không cần nói nhiều với bọn họ, chúng ta lấy chìa khóa trước. Đám Hoàng Khải sắp đến rồi”

Nham Vũ giơ chưởng ấn vỗ hướng Uyển Ngưng, dường như muốn một chiêu kết thúc. Chưởng ấn dấy lên khí lưu, lực lượng cuồng ngạo vỗ xuống, đòn công kích này tuyệt đối không yếu

Nàng hừ lạnh một tiếng, băng liên ngưng tụ trong lòng bàn tay, lam quang chói mắt trực tiếp đối đầu với chưởng ấn của Nham Vũ

Vù vù! Bùm

Trong nháy mắt, kình khí lan rộng chưởng ấn bị đánh tan, Nham Vũ lóe lên kinh ngạc. Chưởng ấn hắn hiểu hơn ai hết, có thể đánh thương một trúc cơ sơ kì, thế nhưng nàng ta có thể ngạnh kháng, thực lực không dưới trúc cơ

Tống Khương thực lực cũng chỉ trúc cơ sơ kì, thấy một màn này liền chuyển hướng về Diệp Hải. Không ngờ nhóc con kia thoạt nhìn nhỏ tuổi nhưng lại cường như vậy
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.