Như vượt khỏi phạm vi tấn công, những cái cây bắt đầu yên tĩnh trở lại. Uyển Ngưng cùng Tiểu Hắc đứng đối diện cổ thụ. Cuối cùng cũng tìm thấy ngươi
Trên cành của cổ thụ, một cô bé khoảng năm sáu tuổi đang đong đưa chân nhỏ nhìn bọn họ:” Là các ngươi phá hủy khu rừng của ta”
Nghe sư phụ nói yêu thụ này mới mở linh trí, không ngờ lại chỉ là một tiểu hài năm sáu tuổi, nhưng thực lực này còn trên cả nàng
“Tiểu yêu thụ, rốt cuộc ngươi nhốt chúng ta ở đây làm gì?” Yêu thụ này tự hấp thu linh khí mở linh trí cũng chưa hại người, đây là điều nàng thắc mắc
Tay nhỏ yêu thụ chỉ vào Tiểu Hắc:” Ta muốn con yêu thú đó”
Muốn Tiểu Hắc!!?
Uyển Ngưng chưa kịp nói thú nào đó đã nhao nhao cãi:” Cái cây xấu xí, đừng nghĩ tu vi cao hơn thì ép ta nhé, Tiểu Hắc chỉ có thể đi với Tiểu Ngưng Ngưng, ngươi đừng mơ mộng hảo huyền”
“Xấu xí!! Ngươi nói ai xấu xí, cái tên đen thui nhà ngươi cũng chẳng đẹp còn dám nói ta xấu xí”
“Ngươi mới đen, ta rõ rãng rất dễ thương”
“Ngươi chính là đồ đen xì xấu xí” cô nhóc trên cây tức giận khiến cả khuôn mặt đỏ bừng lên
Uyển Ngưng bị bỏ quên, nàng nhớ mình đến đây để thu phục cổ thụ này, lại giải thoát đám người Nam Cung Trạch kia, sao lại thành trông đám con nhỏ cãi nhau rồi
“Khoan đã, tại sao ngươi lại muốn Tiểu Hắc?”
Tiểu Yêu Thụ lại ngồi xuống, có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-nu-chu-tu-tien-cham-thoi/3321820/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.