Vừa nuốt xuống liền cảm thấy, linh lực hệ băng của nàng càng thêm đậm đặc. Đúng là bảo vật mà. Lúc này tiểu Hắc ăn hết bốn cánh một lúc. Uyển Ngưng ngạc nhiên cả người Tiểu Hắc đang phát sáng:” Là muốn đột phá sao?” 
“Ợ” Tiểu Hắc thở ra một ngụm khí. 
“Sao rồi, con đột phá rồi sao?” Nàng ôm nhóc con lên nhưng chẳng thấy thay đổi gì, chỉ nặng hơn, phải là nặng hơn lúc trước. Qủa không hổ là sủng vật nhà nàng, rất khác biệt 
Tiểu Hắc cũng rất ủy khuất a, nó cảm thấy cơ thể mình đã biến đổi, nhưng lại không biết chính xác chỗ khác biệt. 
Uyển Ngưng tiếp tục chuỗi ngày tìm cóc băng trong sơn mạch, chỗ nào một người một thú đi qua, dược liệu cấp thấp nhất cũng không còn một góc, thao tác còn ghê gớm hơn thổ phỉ. 
Thời gian 3 tháng trôi qua, trong một hang động của sơn mạch Thanh Ngân, Uyển Ngưng không ngừng lật sách, bên cạnh nàng là đám dược liệu. Trước đây Lữ gia chỉ cho nàng một quyển sách nhập môn luyện đan, cũng không chỉ dạy thêm gì, làm Uyển Ngưng suốt ba tháng không ngừng nghiên cứu luyện đan 
Thế giới tu tiên nào đan dược cũng quý giá, biết luyện chút đan dược chắc chắn sẽ kiếm được tiền. Ba tháng luyện đan nhưng nàng vẫn không thể luyện ra được Hồi Hoàn đan. Không biết đã bỏ phí bao nhiêu dược liệu rồi 
Uyển Ngưng đang ngồi thất thần thì nghe được tiếng nói, chính xác hơn là tiếng mắng nàng ngu ngốc:” Phương pháp luyện đan của ngươi không đúng, có cố gắng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-nu-chu-tu-tien-cham-thoi/2841488/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.