Lúc này Hồng Liên trên lôi đài mắt không rời khỏi thân thanh y nhỏ bé:” Muội muội quả nhiên còn nhiều điều giấu ta. Trúc cơ mười lăm tuổi, ta xem mấy lão già đó làm sao ngồi yên trước thiên tài như vậy”
Lúc lão lúc này mới thoát khỏi rung động:” Tiểu thư, Uyển Ngưng tiểu thư này có cần thông báo với lão gia không. Nếu nàng có thể gia nhập Thiên Bảo tuyệt đối là chuyện tốt”
“Lục Lão, chuyện ở đây không thể qua mắt phụ thân, còn muội ấy nếu nguyện ý gia nhập thì ta sẽ rộng cửa đón chào, không nguyện ý ta cũng không ép nàng. Chúng ta chỉ có thể thành bạn không thể thành địch. Người hiểu ý ta chứ”
Ánh mắt Lục Lão dịu xuống:” Lão hiểu, như tiểu thư an bài”. Nhìn thân hồng y trước mắt, Lục Lão không nhịn cảm thán, thời gian trôi thật nhanh. Nha đầu khi xưa nay đã trưởng thành có thể tính đến một bước như vậy. Người có thể yên tâm rồi phu nhân.
Diệp Hải lúc này không ngừng hò hét:” Ta đã nói nàng rất mạnh mà, Uyển Ngưng muội muội mau đánh bại hắn đi”
Uyển Ngưng khựng lại hai giây, ai là Uyển Ngưng muội muội của hắn chứ. Nhìn tên Diệp Hải như khỉ con không ngừng nhảy nhót dưới lôi đài, nàng thật muốn đem băng liên này một phát chụp chết hắn
Như cảm nhận được sát khí của nàng Diệp Hải liền cụp đuôi, không dám gọi lung tung nữa. Chỉ âm thầm cỗ vũ nàng cố lên
Diệp Tam nhìn con trai mình không có tiền đồ như vậy liền ngại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-nu-chu-tu-tien-cham-thoi/2841443/chuong-31.html