Chương trước
Chương sau
Hai người mặc áo đen, mấy tên đen tử thấy vậy cũng cúi người, bởi vì lúc nãy chấp sự từng nói với bọn hắn.
Khi gặp hai người đó, các ngươi phải biết kính trọng, đừng làm hai vị đại nhân giận ta không cứu được ngươi cả chưởng môn cũng vậy.
Mấy tên đệ tử đều đồng loạt gật đầu không giám phản bác.
Hai người bước vào trong thôn làng, được chấp sự dẫn đến nhà của trưởng làng đã được tân trang.
Chấp sự nhanh tay tiến đến cúi người mở cửa cho hai vị đại nhân bước đến, hai nhân gật đầu bước vào trong.
Trước mắt hai người, liền hai thi thể hô héo, chấp sự thấy quay người lườm mấy tên đệ tử, ý tứ: "Tại sao các ngươi không có dọn hai thi thể này đi."
Xung quanh đứng trước cửa đều lắc đầu, làm chấp sự chỉ biết nhấn nhịn cơn tức giận quay ngược thi lễ với hai vị đại nhân nói.
"Hai vị đại nhân chê cười, đây là hai đệ tử của Ngạo Tông chúng ta, không hiểu sao phát hiện chết trong rừng, chúng ta đang điều tra."
Hắn lại xoa xao hai lòng bàn tay rồi nói thêm:" Cái này hai đại nhân để ta mang hai thi thể rời đi."
Chấp sự dứt lời định bước lên trên thì thiếu nữ mặc áo bào đen, phất tay nói: "Khoan, hai thi thể này ta đã gặp trong rừng, nhưng lúc đó quá gấp gáp, chỉ có thể xem qua loa."
Chấp sự nghe vậy giật mình, vậy hai vị đại nhân đã gặp hai đệ tử này, hắn cũng thả lỏng may hai vị đại nhân không trừng phạt hắn.
Hắn thở dài, thiếu nữ liền tiến tới, dùng linh khí bao trùm lấy thân thể, như cũ mạch máu vẫn còn nhưng máu biến mất.
Không một dấu vết, mạch máu vẫn lưu chuyển lúc còn sống a, xương cốt cũng không có gãy, mắt vẫn mở như lúc chết gặp một loại ma quỷ.
Thiếu nữ rò sét tận tình liền phát hiện điểm mấu chốt, đó là nàng không biết gì a, thấy vậy thiếu niên mặc áo bào đen bên cạnh liền nói.
"Khương Liệt sư muội, cái này sư muội cũng không biết được?" nữ nhân này tên Khương Liệt là thánh nữ của đệ ngũ tông môn.
Khương Liệt gật đầu, nam nhân tên Vân Phàm, cũng là thánh tử của đệ ngũ tông môn, tông môn danh dự gọi Tân Lạc Tông.
Vân Phàm liền quay người nói: "Hai thi thể này, chúng ta sẽ giữ lấy về điều tra tận tình. Các ngươi không có ý kiến gì chứ?"
Chấp sự liền gật đầu, hắn không có phản bác gì, xung quanh đám đệ tử thấy vậy cũng đồng loạt gật đầu, thấy xung quanh không có ai ý kiến.
Hắn liền tiến đến bên cạnh Khương Liệt sư muội, điều động linh khí đưa hai thi thể vào trong nhẫn trữ vật,
Bởi vì người đã chết có thể mang vào nhẫn trữ vật, như một số vũ khí hay công pháp, thấy vậy Khương Liệt cũng không nói gì.
Mà đứng dậy tiến đến bên cạnh ghế ngồi xuống, thấy vậy Chấp sự liền chạy đến rót nước, đưa cho Khương Liệt hắn nói: "Đại nhân mời người uống nước."
Khương Liệt gật đầu, nhận lấy rồi uống một ngụm nói: "Ngươi nói xem, nữ nhân mà các ngươi bắt giết rốt cuộc có phải Thiên gia?"
Chấp sự liền gật đầu nói: "Đại nhân đúng vậy, nữ nhân kia đúng là Thiên Gia, nhưng mà chúng ta không bắt được nàng, nàng tự bạo tu vi thân thể đạo tiêu."
Khương Liệt cũng không chất vấn hắn mà nói: "Mong các ngươi không giết phải Thiên gia, gia tộc kia, nếu thật sự là Thiên gia, gia tộc kia ta cũng không cách nào cứu các ngươi."
Nghe đến đây, chấp sự liền nuốt nước miếng, cái này khủng bố cỡ nào a, ngay cả đại nhân cũng không giám đắc tội.
Hắn đành phải nói: " Đại nhân ta, chắc chắn đây không phải là cái kia Thiên gia mà ngài nói."
Bên cạnh nam tử tên Vân Phàm liền nói:" Mong ngươi nói đúng a, chứ hậu họa như vậy ta, hay lão tổ cũng không gánh được việc này."
Hai người cũng không muốn đến, nhưng khi nghe chưởng môn Ngạo tông nói đến, khi nàng tự bạo rơi ra một tấm lệnh bài trên đó có ghi Thiên gia.
Hai người liền bị phái đến đây, bây giờ nghe chấp sự nói, bọn hắn cũng không giám tin chắc chắn có uẩn khúc.
Hắn liền nói thêm: "Ngươi nói tấm lệnh bài kia đâu?" nghe được Vân Phàm hỏi, Chấp sự liền mặt đen, cái này chưởng môn không đưa cho hắn a.
Hắn đánh lòng bắt buộc nói: "Đại nhân cái này ta cũng không biết, chưởng môn cũng không đưa cho ta, giao cho hai vị đại nhân."
Hắn quỳ xuống sợ hai vị đai nhân trách phạt, thấy vậy Vân Phàm không nóng giận hắn từng học được với sư tôn.
Nóng giận chỉ làm tâm tình khó chịu. Việc khó thành hắn đã học được từ sư tôn, hắn luôn cảm thán sư tôn là người chính trực.
Vân Phàm liền nói: "Chấp sự ngươi đứng dậy a, không có lệnh bài ở đây vậy ta liền rời đi gặp trưởng môn."
Chấp sự nghe vậy, thầm vui mừng đứng dậy,hắn liền cúi người thi lễ nói: "Đa tạ đại nhân, ngài đi thong thả."
Hắn biết hai vị đại nhân sẽ rời đi không ở lại, nên nói như vậy, Vân Phàm cùng Khương Liệt chuẩn bị rời đi thì.
Một tên đệ tử chạy đến, thở dài mệt mỏi chống tay xuống đầu gối nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.