Chương trước
Chương sau
Pháp bảo phòng ngự nứt ra, vòng linh khí màu cam cũng theo đó mà biến mất rơi xuống.
Bao Tử cười, hắn liền nhếch miệng lên cao, nhưng mà Dao Phay cao hai mét của hắn cũng dần dần biến mất.
Hắn cũng đã lường trước được điều này liền đáp xuống rất, Bảo Đoàn cướp thấy vậy liền thở dài nhẹ nhõm.
Dao Phay cao hai mét kia nếu không biến mất, bọn hắn sợ rằng đã chết, nhưng mà vừa thở dài buông lỏng cảnh giác, Bao Tử liền chạy nhanh đến.
Nắm chặt hai cây dao phay, lao đến một thân mình mình lao đến những Bao Đoàn cướp, xuyên qua Bảo Đoàn cướp.
Trong đó năm tên không kịp phản ứng, liền bị Bao Tử lướt qua dùng hay cây dao phay chém xuống, Bao Tử đánh không giết chết.
Mà chỉ làm cho mấy người bị thương, hắn nhảy lên cao đá chân trái xuống một tên Bảo Đoàn cướp liền ngất đi, liền ném một cây dao phay ra xa.
Dao Phay bay đến tên cướp kia liền lui lại, Dao Phay đâm xuống trước hai chân hắn, sợ hãi run rẩy, quần hắn cũng đã nước ướt sẫm.
Hắn sợ hãi ngã xuống nền gạch đá mà ngất đi, lúc này cũng đã giải quyết được hai tên như đã viết ở trên còn có ba tên.
Bao Tử nhìn chính bản thân hắn ném chính xách như vậy liền cười, chạy nhanh đến phía ba tên Bảo Đoàn cướp, xung quanh có một lớp tre.
Hắn liền nhảy lên trên, rồi nhảy qua quầy hàng bên cạnh, ba tên Bảo Đoàn cướp ở dưới ngước nhìn lên, một tên chưa kịp làm gì liền bị Bao Tử một quyền đánh xuống.
Mà ngất đi, hai tên còn lại, một tên cướp thấy vậy liền lao nhanh đến kiếm đâm thẳng, Bao Tử cũng lao đến kiếm của Bảo Đoàn cướp sắp đâm trúng hắn.
Hắn liền nghiêng người, cầm Dao Phay ném lên cao, tay uốn ẽo ra sau lưng cuối cùng cúi người xuống. Bảo Đoàn cướp hắn đâm kiếm tưởng rằng đã có thể đâm trúng Bao Tử.
Nhưng không ngờ tới, Bao Tử vậy mà cúi người xuống né được chiêu này, hắn quay người lại, Bao Tử đã đứng dậy một quyền đánh vào mặt hắn.
Hắn liền lảo đảo, suy nghĩ rốt cuộc tại sao? hắn lại bị đánh thành ra như vậy, hắn nghi ngờ nhân sinh, lảo đảo hai vòng hắn liền ngã xuống quầy hàng bán hoa quả.
Hoa quả cũng văng lên cao, rồi rơi xuống hắn nằm gục trên đấy.
Bảo Đoàn cướp còn lại thấy vậy cũng cầm trên tay Đoản Đao, lao đến hắn suy nghĩ chắc chắn Bao Tử sẽ cúi người xuống.
Nên hắn liền dùng Đoản Đao nhảy lên cao đánh xuống, Bao Tử nhếch miệng hắn nắm chặt nắm tay, tốc độ nhanh hơn bước, một quyền đánh trúng bụng của Bảo Đoàn cướp.
Hắn liền nghi hoặc, rốt cuộc tại sao hắn vừa nhảy lên nắm chặt đao điều động linh khí định đánh xuống, vậy mà trung niên trước mắt có thể nhanh như vậy?
Hắn liền nghi ngờ? Rốt cuộc bản thân bị xem hết chiêu thức hay hắn quá yếu, hắn bị đánh trúng phần bụng liền nôn ra máu Đao cầm trên tay cũng rơi xuống.
Bao Tử liền lùi lại ba bước, thân thể của Bảo Đoàn cướp rơi xuống, không còn động đậy nhưng miệng vẫn không ngừng ho khan nôn ra máu.
Hắn nhìn bên cạnh Đoản Đao của mình, định nắm lấy, nhưng khi thấy từ trên cao một con dao phay rơi xuống đâm thẳng qua nền gạch đá.
Hắn liền sợ hãi thu tay lại, giả vờ ngất đi tránh việc bị đánh lần nữa, Bao Tử ngước nhìn thì thấy còn có hai tên.
Hai tên kia liền cảm nhận được sát ý, thân thể không ngừng run lên, nhưng bọn hắn vẫn muốn phản kháng vì báo thù cho huynh đệ.
Liền nắm chặt kiếm trên tay, định lao đến nhưng mà chưa kịp bước liền bị mấy tên quan phủ nhảy lên mỗi người một quyền.
Một tên liền nhấn mạnh lên một tên Bảo Đoàn cướp, tiến gần vào tai hắn nói: "Huynh đệ tối nay chúng ta cùng vui vẻ thế nào?"
Nghe đến đây Bảo Đoàn cướp cho dù bị đè mạnh liền run rẩy sợ hãi, quan phủ thiếu niên mặt vẫn tưởi cười mà nhìn Bảo Đoàn cướp.
Bảo Đoàn cướp tên còn lại thì may mắn hơn, hắn bị một thiếu nữ đánh lấy nằm ngục xuống thiếu nữ liền dùng chân, đè lên vai của hắn.
Hắn không sợ mà ngoan ngoãn nằm đấy, bởi vì ngửi được mùi thơm trên người thiếu nữ này a, một tên quan phủ liền nói:" Huynh đệ, ngươi rất mạnh."
Hắn nói với Bao Tử, Bao Tử hắn gật đầu rồi nói: "Các ngươi tới chậm?" cái này liền làm quan phủ mấy người đều không nói nên lời.
Bởi vì đường qua cầu, toàn là phân nên bọn hắn phải né tránh rồi mới bước qua, đều này bọn hắn không thể nói ra được. Quá mất mặt, hắn liền nói qua ý khác: "Huynh đệ, Ly gia thiếu chủ ở đâu?"
Bao Tử liền quay người nhìn ra xa cách vài chăm bước chân, liền thấy hai người giao thủ, Bảo Đoàn bịt mắt vừa lao đến cùng kiếm của Ly Định va chạm với nhau.
Liền lui lại, dùng tay tay đặt mạnh xuống nền gạch đá để giảm tốc độ, Ly Định vẫn ung dung lùi lại, dừng bước. Bảo Đoàn cướp lần này hắn thật khó giải quyết.
Hắn đã giao thủ qua lại với Ly Định, nhưng đều không tổn hại được hắn, còn bị thương ở cánh tay trái.
Hắn nhịn cơn đau mà buộc lại, nhìn trước mắt thiếu niên cầm kiếm ung dung nhìn hắn, hắn bề ngoài không sợ hãi. Nhưng thâm tâm luôn không ngừng run rẩy.
Liệu lần này chính hắn có chết không? Hắn luôn sợ chính bản thân hắn chết, chưa báo thù được cho các huynh đệ hi sinh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.