Chương trước
Chương sau
Bảo đoàn cướp liền nói: "Các huynh đệ lui lại theo sau ta." mấy huynh đệ của hắn nghe vậy đều đồng loạt ra sau hắn.
Bảo Đoàn cướp nhìn trước mắt những huynh đệ, người đầy phân mùi thối không thể tả hắn chỉ cười nhẹ rồi nói.
"Các vị huynh đệ, các ngươi cùng ta xông ra nơi khốn khổ này chúng ta có phúc cùng hưởng có họa tự chịu."
Mấy vị Bảo Đoàn huynh đệ liền nghi hoặc thầm nghĩ: "Đại ca à, ngươi cũng quá ngưu bức đi có họa phải chịu chung."
Bọn hắn nắm trên tay, đao hoặc kiếm xông lên đều hô to: "Úc xông lên các huynh đệ."
Dẫn đầu là Bảo Đoàn cướp, theo sau những huynh đệ đều chạy theo sau, lần này hắn quyết định không để huynh đệ thiệt thòi.
Hắn nắm chặt tay điều này cho rằng, hắn không muốn mất đi những huynh đệ thân cận này trải qua bao năm tháng cùng nhau bôn ba cướp bóc.
Cùng nhau hưởng lạc mỹ nhân, điều này làm hắn vui mừng khôn xiết nhưng mà lần này không biết rằng có sống sót hay không.
Hắn nắm chặt kiếm trên tay, vô số mũi tên lao đến đều không hề hẫn hắn liên tục chém loạn xạ mũi tên không ngừng bị gãy rơi xuống cầu thang.
Tuy rằng Bảo Đoàn bịt mắt có thể chặn được mũi tên, nhưng huynh đệ đằng sau lưng hắn là không thể nào, đều bị bắn trúng ngã xuống rơi xuống nước.
Dòng nước chảy trong xanh, cùng nhiều đèn hoa đăng trôi theo dòng nước, đều bị nhiễm bẩn màu vàng pha lẫn màu đỏ của thi thể.
Bảo Đoàn cướp lúc đầu xuất hiện tổng cộng có mười sáu tên, bây giờ chỉ còn lại mười tên theo sau Bảo Đoàn bịt mắt.
Từng xác ngã xuống sông rồi trôi đi, Bảo Đoàn bịt mắt hắn cũng muốn cứu giúp huynh đệ theo hắn, lăn lộn mấy năm nhưng không thể.
Bây giờ hắn còn có đại sự quan trọng, phải cứu giúp tất cả các huynh đệ còn lại.
Trên cầu, Ly Định thấy Bảo Đoàn cướp đã chạy đến cầu thang liền phất tay xung quanh mất người đều ngưng lại.
Ly Định liền nói: "Bảo Đoàn cướp sắp lên đây, các ngươi rời khỏi đây nhanh." xung quanh mấy người nghe được.
Đều không rời đi mà đứng lại nói: "Ly thiếu gia còn ngươi thì sao, cùng chúng ta rời đi thôi."
"Đúng vậy Ly thiếu gia, lần này chúng ta đã lập công lớn nên có thể rời đi, ngươi còn ở nơi đây làm chi?" một trung niên liền nói ra.
Xung quanh mấy người đều lần lượt nói: "Ly thiếu gia tuy chúng ta mới gặp mặt nhau, cùng với quen biết a."
"Nhưng chúng ta đã xem ngươi như một huynh đệ, đồng cam cộng khổ ta cũng không thể bỏ mặc ngươi được!."
Xung quanh mấy người đều lần lượt gật đầu, làm Ly Định đau nhức suy nghĩ hồi lâu.
Hắn liền nói: "Việc này ta rất cảm kích chư vị, nhưng việc này quan phủ không thể bắt tóm gọn được mấy tên cướp, cần có ta."
Xung quanh mấy người đều muốn nói nhưng lại thôi, đây là ý định của Ly thiếu gia bọn hắn chỉ biết cầm trên tay thùng gỗ.
Quay người mà rời khỏi nơi này, nhưng đều đắn đo quay người lại từ tốn nói: "Ly thiếu gia bảo trọng."
Thấy vậy Ly Định giật mình, hắn cười đây là lần đầu tiên hắn cười sau khi mất đi mẫu thân việc này rất là trọng đại.
Bao Tử không khỏi cảm thán, Ly Định cười cũng đồng nghĩa với việc hắn sẽ không còn ủ rũ nữa.
Ly Định bây giờ hắn có cảm giác tuôn trào, bởi vì hắn cũng tự nhận biết được rằng đây là lần đầu tiên hắn cười.
Hắn cũng cảm thất mất mát, khi mẫu thân qua đời nhưng bây giờ hắn lại có niềm vui, lại nở nụ cười lần nữa.
Hắn cười qua, liền quay người nói với mấy người rời đi: "Chư vị đa tạ." dứt lời hắn từ trên cầu nhảy xuống bên cạnh Bảo Đoàn bịt mắt.
Lúc này Bảo Đoàn cướp đang lên trên đường thì Ly Định nhảy ra bên cạnh, Bảo Đoàn cướp bịt mắt liền nói.
"Tiểu tử ngươi tránh ra." hắn liền đe dọa Ly Định, Ly Định vẫn như cũ đứng hiên ngang không trả lời.
Bảo Đoàn cướp thấy thế tức giận, bọn hắn còn muốn lên trên giải quyết mấy tên rác rưởi quan phủ.
Đang tức tối lại gặp thiếu niên ngáng đường, một thiếu niên trong bảo Đoàn cướp liền tức tối.
Hắn kéo tay áo lên, cầm trên tay thanh đao tiến lên phía trước nói: "Đại ca, tiểu tử này để em giải quyết."
Bảo Đoàn bịt mắt liền gật đầu, hắn suy nghĩ cho huynh đệ của hắn lên giải quyết cũng không sao.
Hắn thật sự quá thông minh, không cần ra tay huynh đệ cũng ra tay giúp hắn, việc này cỡ nào oanh liệt.
Hắn đều ưỡn ngực muốn tỏ vẻ oai hùng của mình, xung quanh mấy tên huynh đệ còn lại của hắn đều dơ ngón like.
Nói: "Đại ca, ngươi thật là khẩu khí chất, cho dù bị đánh thành dạng này vẫn tư thế hiên ngang."
Nghe đến đây Bảo Đoàn bịt mắt cũng chóp mũi cay cay, đây hình như là đang sỉ nhục hắn, nhưng mà cũng phải chấp nhận.
Ít lâu trước, khi thấy Ly Định nhảy từ trên cao xuống, mấy tên quan phủ đều ngưng bắn không muốn đả thương người.
Không phải là không muốn đả thương người, mà là phận của Ly Định quá đặc thù Ly gia thiếu chủ a.
(Ps: mỗi chương ta sẽ làm một nghìn chữ để cho chương dài.)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.