Chương trước
Chương sau
Mộng Cơ gật đầu, bởi vì hắn đột phá, tẩu hỏa nhập ma linh khí không còn cách nào khác là tan biến đi.
Thiên U Linh nhân cơ hội đó hấp thu linh khí thừa ra ngoài, hắn hiểu được liền xoa xoa đầu nàng nói: "Ngươi có thể quay lại nạp giới của ta không? ta còn có việc đi ra ngoài."
Thiên U Linh biểu lộ gật đầu, nàng biến mất bay vào trong nạp giới của Mộng Cơ, hắn liền bước ra khỏi phòng trọ.
Tiến ra ngoài, bên ngoài người đông đúc đi đi lại lại, Mộng Cơ hắn bước đi được hồi lâu, bên cạnh hắn cách không xa lại xảy ra chuyện.
Một thiếu niên đang bày bán, bị một số tên cướp bước đến răn dọa, một tên đạp đổ hàng rau bên cạnh nói: "Tên kia, tiền nợ tháng này đâu?"
Thiếu niên tên Trương Hiền cúi đầu lấy từ trong túi áo ra vài bạc nhỏ nói: "Các vị đại ca ta chỉ có bằng này, mong các vị cho ta thêm vài ngày."
Hắn nói xong, tên kia liền nhổ nước bọt nói: "Ngươi nợ tiền ta, lần này ta đến đòi tiền lại không có tiền các vị huynh đệ đánh hắn!"
Mấy tên cướp liền tiến đến, dùng quyền cước đánh Trương Hiền, hắn bị đánh bầm dập.
Trương Hiền bị mấy tên này dùng cước đánh vào thân xác, làm Trương Hiền người đầy vết thương.
Hắn ôm đầu nằm rạp ở đấy, cho mấy tên cướp đánh, xung quanh cũng không có ai giám lại gần chỉ biết đứng nhìn.
Tên cướp đứng đầu thấy vậy, rút đao ra chỉ về phía đám người xung quanh nói: "Các ngươi nhìn cái gì, cút không ta chém hết tất cả các ngươi bây giờ."
Mấy tên đàn em của hắn cũng vênh váo, hiên ngang ưỡn ngực chỉ đao về phía người dân xung quanh đều sợ hãi mà lui đi.
Đang uy nghiêm răn đe mấy người dân xung quanh thì một kiếm bay đến chém trúng một tên huynh đệ của hắn.
Huyền Hứa quay lại, thấy huynh đệ mình, nhận theo hắn mấy năm nay chết đi, hắn liền cúi người xuống cầm tay huynh đệ hắn nói: "Huynh đệ, ngươi không được chết, ta còn chưa cho ngươi hưởng vinh hoa phú quý ngươi đừng có mà chết."
Huynh đệ của Huyền Hứa, nằm đấy thân thể bị một kiếm chém trúng ngực, vô biên cứu chữa, hắn ho khan vài cái máu chảy ra liên tục, từ ngực hắn máu cũng ướt đẫm cả bộ đồ hắn đang mặc.
Liền nói: "Đại ca, ta theo huynh lặn lộn mấy năm nay, huynh chưa bạc đãi huynh đệ chúng ta, nhưng lần này ta phải đi trước huynh một bước."
Vừa dứt lời hắn ho khan làm máu bắn lên mặt của Huyền Hứa nhắm mắt chết đi.
Huyền Hứa nước mắt đẫm lệ không quan trọng huynh đệ của hắn vừa ho khan máu trúng mặt hắn.
Huyền Hứa gào khóc, hét to nói: "Là ai, là ai dám giết hại huynh đệ của ta, ta Huyền Hứa không đợi chờ trung với hắn!"
Mộng Cơ đứng xa xa thấy, tay vừa dứt khỏi mũi, giơ ngón tay giữa chỉ về hướng Huyền Hứa nói: "Má nó, đã làm cướp rồi còn tình cảm huynh đệ, ta khinh!"
Bên này vừa dứt lời, một đám Cẩm Y Vệ tiến đến. Huyền Hứa nhìn thấy vậy liền đứng dậy nói: "Cẩn Y Vệ là các ngươi giết hại huynh đệ của ta, ta Huyền Hứa không đợi chờ trung với các ngươi!"
Ly Hoa dẫn đầu liền nói: "Huyền Hứa, ba lần bảy lượt các ngươi, gây náo loạn cả thành!"
"Lần nay ta phải bắt ngươi về thẩm tội."
Nói xong nàng rút kiếm, lao đến Huyền Hứa ,Huyền Hứa hắn không sợ, hắn muốn báo thù cho huynh đệ lăn lộn mấy năm trời cùng hắn, vừa tiến đến vừa nước mắt rơi lệ, mặt tươi cười nhìn trời nói: "Huynh đệ ta báo thù cho ngươi."
Ở đằng xa, Mộng Cơ nhìn thấy cảnh này, chỉ biết vỗ mặt hắn rồi nói: "Má nó, tình cảm huynh đệ nữa à, mấy tên cướp này thắm thiết vậy a."
Vừa cầm đao vừa tiến lên Huyền Hứa nói: "Các huynh đệ, cùng báo thù cho Tiểu Tam."
Vài bọn cướp đằng sau Huyền Hứa cũng rút đao ra hét to nói: "Vì báo thù cho Tiểu Tam, các huynh đệ cùng lên, giết chết nữ nhân đó, báo thù cho Tiểu Tam."
Nghe tên cướp nói vậy, Ly Hoa liền huy động Cẩm Y Vệ tiến lên, Cẩm Y Vệ cũng rút kiếm ra lao đến.
Hai bên đều là Nguyên Khí cảnh xông đến, Ly Hoa một thân một mình xông đến, cùng Huyền Hứa giao thủ, nàng dùng kiếm công kích về Huyền Hứa.
Huyền Hứa liền dùng đao phổ công pháp hoàng giai trung cấp công pháp, chém một đạo đao về Ly Hoa, Ly Hoa liền dùng pháp bảo hộ phòng thân, bao trùm lấy cơ thể.
Đao pháp công kích đến, không một chút vết thương cho Ly Hoa.
Xung quanh đám đông chạy toán loạn, sợ các tiên nhân đánh nhau, người phàm coi như đến gần cũng sẽ liên lụy.
Xung quanh chạy đến, một thiếu niên chạy đến đụng chúng Mộng Cơ đang đứng nhìn hai bên giao đấu, hắn cũng đứng lại nói: "Vị huynh đệ, ngươi nên chạy đi a, chúng ta chỉ là phàm nhân không nên dính liếu đến tiên nhân đánh nhau."
Mộng Cơ gật đầu chắp tay nói: "Cảm tạ vị huynh đài có ý nhắc nhở."
Mộng Cơ cũng không bởi vì thân phận thấp kém của mấy phàm nhân mà sinh ra khinh bỉ.
Thấy Mộng Cơ nói thế thiếu niên kia chạy đi quay người lại nói: "Huynh đệ, ta khuyên ngươi nên rời khỏi đây nhanh, ta có việc nên chạy trước."
Vừa dứt lời Mộng Cơ đã không thấy hắn đâu, Mộng Cơ cũng ngạc nhiên, thiếu niên này tốc độ chạy cũng nhanh quá đi a.
Ly Hoa cùng Huyền Hứa lúc này vẫn đang giao đấu. Ly Hoa liên tục công kích Huyền Hứa bằng kiếm kỹ của gia tộc nàng, Ly Các Kiếm Pháp.
Địa giai trung cấp công pháp, nàng chém Huyền Hứa đỡ, nàng nắp bắt thời cơ hất đao Huyền Hứa lên cao, nhân cơ hội đó nhảy lên đạp trúng đầu của Huyền Hứa hắn ngã xuống, nằm trên đất.
Ly Hoa đáp xuống dơ kiếm đến cổ của Huyền Hứa nói: "Đại ca của các ngươi, đã bị bắt bỏ vũ khí xuống." lúc này xung quanh đám người đang chạy đều quay lại nhìn thấy một thiếu nữ mái tóc đen, mượt mà bay trong gió chỉ kiếm về một tên cướp.
Mộng Cơ đứng đấy, cũng không thể khen ngợi vẻ đẹp của nàng, nhưng hắn không mê muội, bởi vì hắn còn có phu nhân ở nhà a.
Đang trong phòng lúc này, Ngọc Chi hắt xì vài cái nói: "Là phu quân nhớ đến ta, ta muốn gặp hắn~!"
Nàng sờ sờ vào bụng mình, bụng nàng cũng to ra một xíu.
Quay lại lúc này.
Mấy tên cướp đang giao đấu cùng Cẩm Y Vệ đều lần lượt bỏ kiếm xuống.
Huyền Hứa thấy tình thế không tốt liền nói: "Chó má, Cẩm Y Vệ các ngươi giết ta đi, ta còn có thể đi theo huynh đệ của ta."
Xung quanh lúc này, đã có ba thi thể nằm rạn dưới đất, cùng Tiểu Tam nữa là bốn.
Ly Hoa đứng đấy thu kiếm lại nói: "Ngươi phải chịu hình phạt, xử lý trước công chúng, đâu thể chết dễ dàng như vậy được, giải đi."
Nói xong, mấy tên Cẩm Y Vệ tiến đến, đóng còng xích lại tay của Huyền Hứa.
Cùng huynh đệ của hắn giải đi. Huyền Hứa đang quay người lại thì bị một thiếu niên trong Cẩm Y Vệ vệ đá vào mông nói: "Đi nhanh lên nhìn con khỉ!"
Huyền Hứa khinh bỉ nhổ nước miếng nói: "Ta thèm nhìn ngươi!"
Thiếu niên kia liền dứt khoát đá chúng chỗ hiểm Huyền Hứa làm hắn phải dùng tay cầm lấy.
Bên cạnh hắn, một thiếu nữ cũng nằm trong Cẩm Y Vệ cười cười che miệng nói: "Như vậy hắn không thể làm hại con gái nhà lành nữa!"
Mộng Cơ nhìn thấy vậy cũng cười thầm, rồi định quay người rời đi nhưng mà đang đứng nhìn xem xung quanh nàng thấy Mộng Cơ liền đưa tay lên cao chào hỏi hắn: "Ôi ôi Mộng Cơ bên này bên này."
Mộng Cơ giật mình, nàng phát hiện ra ta, đang định chạy đi thì Ly Hoa đã ở đằng sau hắn cười cười.
Ps: CẦU HOA TƯƠI, CẦU LƯU TRỮ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.