Thiên Uyên nhíu mày, chỉ thiếu một chút xíu nữa thôi, hắn đã chết dưới nàng.
Vậy mà có thể trốn thoát, Thiên Uyên vẻ mắt hơi nhíu mày, Gia Mã nhìn thấy vậy liền biết chắc.
Lần này nàng ta sẽ dùng toàn lực ứng đấu với hắn, hắn không còn cách nào khác đành dùng đến nó thôi.
Hắn dùng linh khí điều động, từ trong nhẫn trữ vậy bay ra một cây kiếm, là một thanh Huyền giai vũ khí khác.
Hắn nắm chặt kiếm, song kiếm hắn nhìn nàng phía, nhấn mạnh chân xuống đất, đưa hai tay xuống dưới đất.
Kiếm cầm ra sau, là từ thế chuẩn bị, hắn co người ngồi xuống, nhìn về phía trước nàng rồi hét to: "Song Kiếm Nhất Thức."
Hắn liền biến mất, vì tốc độ quá nhanh, lúc hắn bước chân cũng xuất hiện một làn gió, đẩy những bụi bẩn lên cao.
Giấu chân hắn cũng in khắc dưới tạo nên một dấu chân bằng đất, hắn lao nhanh tới, Thiên Uyên nhìn về phía hắn, vậy mà chưa dùng đến công pháp mạnh nhất.
Lần này cũng là muốn một sống một còn, nàng liền nắm chặt tay bay lên trời cao, Gia Mã thấy vậy hắn cúi người phía trước, chạy nhanh đi theo.
Hắn cầm kiếm hai tay, lao nhanh lên trời, xa xa có thể thấy được một cỗ linh khí màu đỏ bay lên, còn theo sau cách không xa, cũng một mũi tên màu xanh linh khí đâm theo lên trời.
Gia Mã hắn tích tụ linh khí trên kiếm đã quá mạnh mẽ, hắn tay không ngừng run rẩy bước trên không lao nhanh đến phía Thiên Uyên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-may-man-ta-chi-la-vai-phu/1996406/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.