Chương trước
Chương sau
Thiên Uyên tiến gần đến, nhìn xuống dưới Bằng Thông nằm ở dưới, mắt nhìn trằm trằm nàng.

Thiên Uyên không hề để ý mà cúi người xuống, định dùng tay nắm đầu hắn, thì một kiếm bay đến.

Nàng liền quay người lại, phát hiện Bắc Vương vậy mà đang lao đến, một kiếm chém về phía nàng.

Thiên Uyên hơi nhíu nhíu mày, đây các ngươi cũng quá yếu đi, ít công pháp cực kỳ, vậy tại sao lại có thể tu đến Nguyên Khí cảnh.

Nàng không hiểu rõ, thực sự nàng không hiểu rõ bởi vì Ngạo Tông cực kỳ ít công pháp chiến đấu, nếu cod cũng là ma môn là nhiều.

Bắc Vương cắn răng dùng tới một viên đan dược, hắn phục hồi nhanh chóng, nàng có thể cảm nhận được.

Linh khí trên người hắn, hình như cũng đang khác thường? Nàng nghiêng đầu nhìn về phía Bắc Vương.

Bắc Vương hắn giống như ba tên từng ám sát nàng, hắn sửu dụng công pháp tà ma ngoại đạo.

Thân thể của hắn liền biến dị, da thịt cũng biên to ra thành một hình tròn, kế tiếp quần áo hắn liền nát, hắn liền mọc ra một cái chân từ phần bụng.

Hắn cơ quắp nằm xuống, biến dị trên người hắn mạnh hơn ba tên trước kia? Nàng căn bản không hiểu rõ tại sao lại dùng công pháp tà ma ngoại đạo công pháp.

Các ngươi có thể tự vẫn, dùng đến tà ma ngoại đạo công pháp sẽ không có chỗ tốt gì. Nhưng nàng cũng không thể khuyên ngăn.

Bây giờ hắn đang biến dị. Vậy thì giải quyết nhanh, nàng cũng muốn hắn biến lớn rồi lại giây xưa hồi lâu, làm mất thời gian cấp bách của nàng.

Nàng sắp đột phá Nguyên Khí cảnh thất giai, nàng liền chắp tay sau lưng nàng cũng xuất hiện một bóng người bằng linh khí.

Từ từ hiện ra, linh khí tỏa ra trên Thánh Thể Khí mạnh mẽ đến nỗi, xung quanh cây cũng bị nghiêng đổ.

Dưới chân, đất cũng bị đẩy lùi, nàng liền nhìn về phía Bắc Vương đang biến dị, đã xuất hiện một đầu cẩu khuyển.

Nàng liền đưa tay lên cao, một cỗ linh khí tụ táp lại, linh khí tạo thành vòng xoáy tụ tập trên tay nàng, cùng với trên tay Thánh Thể Khí.

Hai cỗ linh khí tạo nên có thể nghiền ép đối phương, tụ linh khí cũng không mất bao nhiêu thời gian, nàng liên ném về phía trước.

Một cỗ linh khí bay về phía Bắc Vương đang nằm dưới đất biến dị, đã xuất một đầu khuyển và hai chân trước.

Trong quá trình này hai người chưa đến một phút, cỗ linh khí bay đến, tiến gần đến Bắc Vương.

Liền một luồng ánh sáng phát ra, tiếng nổ cũng nghe thấy, làm Bằng Thông nằm dưới đất bị đánh bay ra xa, khi nàng tụ linh khí.

Đều phải bịt tai lại, hắn dù bị thương khắp người không thể động đậy, nhưng phải bịt tai lại.

Tiếng nổ này quá lớn, hắn còn ở gần sẽ bị điếc không thể nghi ngờ. Thiên Uyên nàng không hề hẫn gì, mà nhìn trước mắt một vòng xoáy tụ tập nơi Bắc Vương nằm.

Cuốn lấy tất cả mọi thứ vào trong, dần dần chuyển từ màu trắng linh khí sang màu đỏ linh khí.

Thời gian trôi qua, vòng xoáy dần dần kết thúc, xung quanh đều hoang tàn. Không còn một cái cây xanh.

Xung quanh trăm dặm đều là một mảnh hoang tàn, không thể ta nổi, Bằng Thông mở mắt ra nhìn trước mắt liền sợ ngây người.

Dưới quần hắn cũng ướt sũng, Thiên Uyên nhìn trước mắt không còn thấy bóng hình Bắc Vương liền thở dài, nàng chỉ hội tụ linh khí bắn ra một đạo.

Nàng cũng không biết tên công pháp là gì, nhưng nàng không có quên thi triển không cần nói ra lời.

Điều này làm nàng hiếu kỳ nhưng cũng không tìm hiểu kỹ càng, đây cũng là mẫu thân từng nói với nàng.

Cũng hơi chán nản, vì mất đi một thi thể đầy máu một vị Nguyên Khí cảnh thất giai trung kỳ, nhưng không sao nàng liền quay người.

Nhìn về phía Bằng Thông liền cười, nàng tiến đến, Bằng Thông hắn không nói nên lời mà bị nàng một tay nắm lấy cổ áo phần lưng.

Rồi bay đi, không quay đầu lại, bởi vì nàng vừa đi một bóng hình đáp xuống, là một lão già, hắn liền cười cười.

Nói: "Hậu bối của ta vậy mà mạnh như vậy, thánh thể của nàng có khả năng siêu việt ta bây giờ."

Hắn liền cười cười, nhưng được ít lâu qua đi ánh mắt liền sắc bén,chỉ là một lục giai tông môn cũng giám làm hại cháu gái của hắn.

Nhưng mà đằng sau lục giai tông môn còn có tứ giai, cùng nhị giai bảo hộ, nên hắn không thể nóng vội, mà biến mất quay về gia tộc.

Hắn cần phải xắp xếp một cách hợp lý, gia tộc xuất thế giải quyết ba tông môn này, mới có thể yên tâm.

Hân cũng không thể gây náo động đệ nhất tông môn, Ngọc Thanh Tông, hắn cũng không giám làm náo động đến.

Nhưng mà hắn có một vị Bằng Hữu thế nhưng là làm lão tổ của Ngọc Thanh Tông, nên ra gặp mặt nói chuyện cũng có thể.

Hắn liền gật đầu, cần phải gặp vị bằng hữu trước, rồi tính sau, bên này Thiên Uyên mang theo Bằng Thông đi đến một động phủ.

Nàng mang hắn ném vào trong góc, một tên đang nằm ngủ gáy, thì bật tỉnh lại, hắn dù bị thương nhưng không cảm giác đau nên vẫn ngủ.

Dù sao cũng chết, mở mắt ra thấy Bằng Thông liền giật mình kêu lên: "Đại sư huynh."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.