"Đỡ hơn tí nào chưa" Lưu Tước đưa cho Trần Hạo Vũ một cây kem, chính mình cũng đang ăn dở một cây 
Lưu Tước: thứ gọi là kem này vị không tồi nga, có lẽ mình nên mua thêm để dự trữ trong không gian, dù sao đầu mạt thế thời tiết cũng khá nóng 
Trần Hạo Vũ gật đầu: "ừm, đỡ hơn nhiều rồi" 
"cảm thấy khó quá thì đừng cố" Lưu Tước chân thành nhìn anh khuyên nhủ 
Trần Hạo Vũ: "..." cái cảm giác **được** thương hại này là gì? 
" được rồi" Lưu Tước đứng lên, đi về phía trước " không phải muốn tớ đi chơi cùng cậu hết buổi sao, đi thôi" 
"đi...đi đâu" Trần Hạo Vũ cũng vội vàng theo sau 
"đi đâu? đương nhiên là đi chơi" cậu tặng cho Trần Hạo Vũ một ánh mắt xem thường 
"tớ đương nhiên biết là đi chơi, cái tớ hỏi là cậu muốn đến đâu chơi kìa" 
Trần Hạo Vũ nhắc mới nhớ, cậu còn chưa xác định bọn họ nên đi đâu: "ừm...hay là vầy đi, gần đây có rạp chiếu phim, chúng ta qua đó thử một chuyến" 
"xem phim à" Trần Hạo Vũ vuốt vuốt cằm "ý kiến không tồi nha, lâu lắm rồi chưa đi xem phim lần nào, vậy chúng ta đi thôi" 
Ra cổng công viên________ 
"cậu đợi chút, tớ gọi xe" Trần Hạo Vũ đang bấm số điện thoại lại bị Lưu Tước ngăn cản 
"không cần đâu, rạp chiếu phim ở gần đây thôi, đi 5 - 6 phút là đến rồi" 
Hai người quyết định không bắt xe mà đi bộ trên vỉa hè, trời hôm nay không có nắng gay gắt, cũng không âm u - quả là một ngày đẹp trời hợp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-mat-the-sinh-ton/1643742/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.