Tên chủ cửa hàng bị khí thế của Trần Hạo Vũ dọa sợ, cả người run rẩy, trong lòng thầm nghĩ: không xong rồi, vụ này mà dắc tội vị tai to mặt lớn nào thì toi 
"Cái đó..không biết hai vị đây là.." 
Trần Hạo Vũ hừ lạnh: "chúng tôi là ai ông không cần biết, nói, người đứng sau cửa hàng này là ai?" 
"tôi..tôi không biết ngài đang nói đến ai" lão Vương (tên chủ cửa hàng) mồ hôi lạnh kín lưng, run rẩy trả lời 
"đừng tưởng tôi không biết, nếu không có người chống lưng thì cái cửa hàng này đã bị dẹp từ lâu rồi, xe quân dụng không phải thứ đồ muốn mua thì mua, muốn bán thì bán huống chi là dòng xe mới được nhập về để sử dụng này" Trần Hạo Vũ cười lạnh, khinh bỉ nhìn lão Vương bị dọa đến trắng cả mặt 
"còn không mau trả lời!" 
"quý khách xin ngài bớt giận, tôi nói, tôi nói là được, vị đứng sau quản lí cửa hàng là người của Hạ gia" 
"Hạ gia? Ý ngươi là cái lão già gia chủ Hạ gia - Hạ Vi Thượng ấy hả?" Trần Hạo Vũ nhếch miệng, cười như không cười nhìn hắn 
"vâng..vâng chính là ngài ấy" 
"mau gọi cho ông ta, ta có chuyện muốn nói" 
"vâng, xin hỏi ngài là...? 
"Trần Hạo Vũ! Cứ nói thế là được" anh cảm thấy tên bán hàng này thật là phiền phức, hỏi đi hỏi lại có một câu 
Lão Vương lôi điện thoại ra, nhanh chóng bấm vào một dãy số, một lúc sau đầu dây bên kia có người bắt máy: "alo" 
"lão..lão gia" 
"chuyện gì" giọng nói thiếu kiên nhẫn từ đầu dây bên kia vang lên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-mat-the-sinh-ton/1643735/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.