Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77
Chương sau
"Cái này cái gì, đánh liền đánh, ta cam đoan sẽ không giết ngươi" - Thiên Diệu Thánh Linh mất kiên nhẫn, phẫy phẫy tay nói. Thời gian duy trì năng lượng chuyển hóa từ Thế giới bản nguyên cũng không phải là Bất tử. Mặc dù không biết thiếu niên thần bi trước mắt là cảnh giới gì, nhưng nếu không nhanh chóng đem thiếu niên này đánh giết, sẽ thật lật thuyền trong mương, đây là cái kết hắn thật sự không muốn a "Được, đánh liền đánh. Ta nghe ngươi, ta cũng cam đoan không đánh chết ngươi" - Phá Thiên lần này trực tiếp đáp ứng một tiếng "Nhanh vậy ?" - Thiên Diệu Thánh Linh lần nữa hỏi lại "Chứ ngươi còn muốn sao nữa ?" - Phá Thiên ngẩng ra, hỏi "Thôi thôi đến đi, dù gì ngươi cũng không trốn được" - Thiên Diệu Thánh Linh khuôn mặt sửng sốt một tí, sau đó khuôn mặt trở nên âm trầm, liền bước chậm chậm về phía Phá Thiên Phá Thiên lúc này, cũng một bộ dạng thủ thế... liền khởi động tay, chân, xoay cổ. Sau đó hít đất vài cái, đợi Thiên Diệu Thánh Linh tới Nhìn Phá Thiên động tác, Thiên Diệu Thánh Linh bước chân cũng hơi dừng lại, trầm giọng quát "Ngươi, ngươi làm cái gì ?" "Khởi động ? trước khi đánh nhau ngươi không khởi động à ?" - Phá Thiên đang hít đất, ngẩng đầu lên nhìn Thiên Diệu Thánh Linh, một bộ mặt vô tội nói ra "Khốn kiếp, dám coi thường ta" - Thiên Diệu Thánh Linh lúc này triệt để bộc phát sự giẫn dữ, con ngươi nheo lại. *Xoạt Chớp mắt một cái, Thiên Diệu Thánh Linh liền xuất hiện trước mặt Phá Thiên, hai tay đan kết lại, niệm chú "Không gian pháp tắc" "Thời gian pháp tắc" OANHHHHHH OANHHHHHHHHHH Thiên Diệu Thánh Linh trong nháy mắt liền thi triển 2 loại Thần thông pháp tắc. Không gian, thời gian xung quanh Phá Thiên liền bị dừng lại, khiến hắn không thể cử động, cũng như điều động nguyên lực Phá Thiên cảm nhận được pháp tắc đang chưởng khống cơ thể, hắn hơi nhíu mày mốt chút. Nhưng cũng rất phối hợp, làm ra một bộ mặt ngơ ngác, hoảng sợ nhìn Thiên Diệu Thánh Linh Thấy Phá Thiên đã bị giam giữ tại hư không, khuôn mặt không ngừng hoảng sợ, như cá nằm trên thớt, . Thiên Diệu Thánh Linh lúc này tâm thần mới hơi điều hoãn lại, liền cười trong lòng một cái. Đây mới đúng là biểu cảm hắn mong muốn nha, tiếp đó khuôn mặt hắn liền trở nên băng lãnh. Sau đó hai tay hắn liền ngưng tụ chân khí xung quanh, chuẩn bị một kích diệt Phá Thiên. UUUUUUUUUUUUUUU Chân khí tích tụ tại hai tay của Thiên Diệu Thánh Linh càng ngày càng lớn. Sau đó, hắn hai tay lần nữa ấn xuống, chân khí sau đó bị nén lại, hình thành một quả Tử tinh cầu tròn trịa, bên trong tràn đây hơi thở hủy diệt "Tạo Hóa Chúng Sinh - Vạn Vật Hóa Hư Vô" - Thiên Diệu Thánh Linh hét to, chưởng khống Tử tinh cầu hướng về Phá Thiên đang bị giam giữ giữa hư không *Hưuuu ẦMMMMMMMMM ẦMMMMMMMMMMMM Tử tinh cầu đường bay đến Phá Thiên, chạm vào hắn liền nổ ầm một tiếng. Phảng phất như vụ nổ Bigbang vài tỷ năm trước tại bên ngoài thiên ngoại ở Địa cầu Không gian xung quanh chấn động, run rẩy kịch liệt. Màng chân khí hộ thân của Thiên Diệu Thánh Linh cũng không chịu nổi dư âm, liền xuất hiện vài đạo vết nứt "Thả ngươi hả, mơ tưởng" "Một kích này, ngươi không chết, ta gọi ngươi là ông nội" - Thiên Diệu Thánh Linh đôi mắt âm trầm, nhìn vào khoảng trống hư không phía trước, lẩm bẩm nói ra một câu Nhìn vào khoảng không trước mắt, từng đạo không gian đang bị xé rách, Thế giới bản nguyên của hắn, sau một chiêu này liền mất một thời gian rất dài để khôi phục. Nhưng hết thảy, đối với Thiên Diệu Thánh Linh đều đáng giá, theo kiến thức của hắn, Thế giới bản nguyên, từ khi đạt đến level 500 trở lên mới có thể tu luyện. Nhưng tu luyện, chỉ là độ thành thục, một vạn người tu luyện, nhưng chỉ có một vài người đột phá trở thành Thế giới bản nguyên. Để đạt đến một bước ngày hôm nay, hắn đều trải qua thiên tân vạn khổ, dùng đại nghị lực để đánh đổi lấy Duy chỉ có một điều khiến hắn không hiểu được, vì Thế giới bản nguyên tồn tại, hay đúng hơn là duy nhất tồn tại trong tâm thần của bản thể. Thiếu niên kia vì sao lại có thể theo hắn bước vào đây ? Chưa kể, khí tức của thiếu niên kia, hắn cũng không nhìn được level bao nhiêu ? Nói đúng ra, thiếu niên kia quá nguy hiểm. Vì vậy, để giết được Phá Thiên, cho dù đánh mất đi Thế giới bản nguyên, Thiên Diệu Thánh Linh cũng đều chấp nhận. Chỉ cần còn sống, tu vi liền khôi phục, Thế giới bản nguyên tu hắn từng tu luyện ra một lần, hắn lại sẽ có thể tu luyện ra lần thứ 2, lần thứ 3, nghĩ đến đấy, Thiên Diệu Thánh Linh không khỏi cười to "Hahahahha" "Hahahahahahah" Đúng lúc Thiên Diệu Thánh Linh đang cười to thỏa mãn, một giọng nói quen thuộc vang lên "Có chuyện gì vui cười to vậy ?"
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77
Chương sau