Chương trước
Chương sau
Đáp trả Ma Chủ bằng một câu nói nhàng nhưng mang theo hơi thở của thiên địa vạn vật, phảng phất như chỉ cần Phá Thiên hiệu lệnh, cả mảnh thiên địa này đều sẽ nghe theo mà sụp đổ xuống
"Ngươ.. các hạ là ai?" - Một đám hắc khí lượn vòng quanh, mỗi một hắc khí là một khuôn mặt, giọng nói khác nhau. Bắt đầu ngưng tự lại thành một bóng ma màu đen trước mặt Phá Thiên, nghiêng đầu khàn giọng hỏi
"Ta à, ta là Phá Thiên" - Liếc mắt nhìn hắc ảnh phía trước, Phá Thiên không vui không buồn trả lời.
"Phá Thiên? xin hỏi các hạ là đến từ Quang Minh Thánh Địa?" - Ma Chủ trong lòng một trận khó hiểu, từ khi nào tại Tử Tinh Vực, Quang Minh Thánh Địa này lại xuất hiện một vị đại năng khí tức kinh khủng như thế này. Tuy hắn không biết được Phá Thiên là cảnh giới nào, nhưng cảm nhận được khí tức kinh khủng từ lời nói của Phá Thiên buông ra, thật sự khiến hắn có phần không thở nổi
"Quang Minh Thánh Địa? không phải, ta chỉ là đi ngang. Nhưng ngươi nói không ai có thể rời khỏi đây, phải không?" - Phá Thiên nhàn nhạt trả lời, sau đó hai mắt nhắm lại, một thân khí tức bắt đầu tăng vọt lên, liên tục đột phá cảnh giới, chạm đến Level 250 - Thần Vương Cảnh mới dừng lại
"Ta...ta..." - Ma Chủ hai mắt trợn tròn lên, miệng ngập ngừng liên tục đạp không lùi lại phía sau. Hắn là Tiên Đế Cảnh Đỉnh Phong, tại Thần Giới này, Tiên Đế chính là tồn tại một hai. Hắn hiệu một câu, thiên hạ không ai dám không theo. Nhưng dĩ nhiên, lại bị thiếu niên trước mắt tỏa ra khí tức thôi cũng đã ép hắn không còn đường lùi. Lúc nãy còn nói không ai có thể thoát đi, nhưng bây giờ nhìn lại, chính hắn mới là người không thể thoát đi. Ma Chủ liên tục cười khổ, quả báo thật đến sớm a.
"Không cần phải như thế căng thẳng, ta chỉ muốn xác định lại lời nói của ngươi mà thôi" - Phá Thiên chầm chậm mở hai mắt ra, khuôn mặt hơi cười nhìn Ma Chủ lắc lắc đầu nói ra.
Ma Chủ nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, đích thật Phá Thiên không khỏi làm hắn một trận lạnh sống lưng. Cũng may trước đó không có trêu chọc đến Phá Thiên, nếu không thì đừng nói hắn. Cho dù toàn bộ Tiên Đế tại Thần Giới này cũng không đỡ nổi một chiêu của hắn.
"Thôi quên đi, ta tự đi vậy" - Phá Thiên nói xong, sau đó quay lưng lại, chuẩn bị thuấn di ly khai khỏi Tử Tinh Vực. Thì bỗng một giọng nói vang lên, mang theo ngữ khí khẩn cầu
"Tiểu..tiểu ca, có thể hay không ở lại giúp chúng ta một trận chiến này, Quang Minh Thổ nhất định sẽ tặng hậu lễ to lớn cho Tiểu ca" - Long Đế hơi khom người, chắp tay về phía Phá Thiên, khuôn mặt cố gặng ra nụ cười khẩn cầu.
"Hử, giúp các ngươi? Ta không hứng thú" - Phá Thiên vẫn chưa quay lưng lại, nghe Long Đế nói xong không suy nghĩ mà từ chối thẳng thừng. Bản thân hắn không thích dính vào rắc rối, huống chi, hắn lại cũng không ưa gì bọn người Quang Minh Thánh Địa này
Nghe Phá Thiên trả lời, Long Đế bỗng ngượng ngùng, khuôn mặt đỏ tới mang tai. Đích thật Phá Thiên cũng không nợ bọn hắn cái gì, tại sao lại phải giúp bọn hắn. Huống chi, kém một chút thì còn đánh nhau a, trời tuyệt Quang Minh Thổ a.
"Ngươi, tên kia ngươi đừng ỷ vào một chút cảnh giới cao hơn người không biết tốt xấu. Phụ hoàng đã cho ngươi cơ hội thì ngươi lại như thế từ chối" - Long Bá Vương một chân đạp Phong Hỏa Luân, phi thẳng đến chặn trước mặt Phá Thiên, chỉ thẳng mũi thương vào Phá Thiên giận dữ nói.
"Vương nhi, không được vô lễ" - Long Đế gằn giọng nói nhìn Long Bá Vương nói ra, một cái Diêm La Tinh chưa đủ hay sao, ngươi lại còn không ngại định kéo thêm một cường địch? 
"Ta giúp hay không, mắc mớ gì đến ngươi. Còn nữa, ta ghét nhất là người khác chỉ trỏ vào mặt ta"
"Ngươi, không nên như vậy" - Khuôn mặt Phá Thiên trở nên băng lãnh, hắn không ra oai, đích thật tất cả đều coi hắn là con mèo bệnh, quả hồng mềm dễ nắn bóp sao?
Nói xong, Phá Thiên giơ lên một tay, nhắm thẳng hướng Long Bá Vương mà tát thẳng đến.
BAAAAAAAAAA
Một cái tát nhẹ nhàng in năm dấu tay trên mặt của Long Bá Vương, khiến hắn sững sờ. Hai mắt hắn đỏ lên, một thân khí tức bắt đầu tăng lên, hắn đang định mở miệng nói gì đó, nhưng đột nhiên cảm thấy có một luồng gió lạnh đang đến bên cạnh, hắn ngước mặt lên nhìn về phía bên phải. Thì một trận cuồng phong kinh khủng không biết xuất hiện từ lúc nào, tụ tập mang theo thiên hỏa, lôi điện, gió lốc khổng lồ hướng thẳng đến Long Bá Vương mà ập đến.
ẦMMMMM
ẦMMMMMMM
XOẸTTTTT
VÙUUUUUUUU
"Aaaaa, phụ hoàng, thúc phụ, lão tổ cứu ta. Cứu ta aaaa" - Chưa nói xong, Long Bá Vương đã bị cuồng phong thổi bay ra khỏi Quang Minh Thánh Địa, vượt qua cửu thiên, đến khi hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt của tất cả mọi người.
"Vương nhi"
"Bá Vương"
"Điện hạ" 
Một đám người từ Quang Minh Thánh Địa la lên, thất thanh gọi. Sự kiện diễn ra trước mắt bọn hắn quá nhanh. Đến khi sực tỉnh ra thì Long Bá Vương đã bị thổi bay thật xa, vượt ra cả Tử Tinh Vực..
"Ngươi., ngươi thật độc ác" Long Đế cả khuôn mặt đỏ lên, phẫn nộ nhìn Phá Thiên. Hắn chỉ có một đứa con trai là Long Bá Vương, con trai hắn chỉ nói một câu, dù đúng dù sai cũng không nên nặng tay với hắn như thế. Phá Thiên lại ra tay tàn độc, cơn tức này, hắn thật không nhịn nổi
"Ngươi cái gì mà ngươi, chẳng phải lúc nãy phụ thân các ngươi còn đòi giết ta tránh cho đêm dài lắm mộng sao? Ta không giết hắn, đã là quá nhân từ với các ngươi. Đừng có mà làm ta nổi giận thêm, nếu không hậu quả không phải là các ngươi có thể gánh chịu" - Phá Thiên quay mặt lại nhìn Long Đế, trợn hai mắt nói ra. Hắn thật quá ấm ức, đi ngang cũng bị chặn đánh, bỏ đi cũng bị chăn lại. Hắn nếu thật không giết vài người, thì cứ sẽ có vài kẻ mắt mù ngáng đường a.
Long Đế nghe Phá Thiên nói xong, khuôn mặt nghẹn lại. Dĩ nhiên hắn và Long Bá Vương truyền âm với nhau, thiếu niên trước mắt này lại có thủ đoạn thông thiên, có thể nghe lén được?
"Mặc kệ các ngươi, ta đi đây" - Phá Thiên xả ra hết xong tâm trạng, định giơ lên tát Long Đế thêm một cái nhưng dừng lại. Lắc lắc đầu suy nghĩ, hắn đến đây mục đích không phải để đánh nhau a. Nghĩ vậy, Phá Thiên xoay người, tay đưa lên trán chuẩn bị thuấn di, thì trong khoảnh khắc đó lại một giọng nói âm trầm, có phần tang thương từ sâu trong Thánh Địa vang lên
"Ngươi, dám tổn thương Vương nhi. Ngươi, không được đi"
"Thánh chủ"
"Thánh chủ đến rồi"
"Quang Minh Thổ bất diệt"
Một đám cường giả Quang Minh Thánh Địa nghe được giọng nói quen thuộc, khuôn mặt khí sắc thay đổi. Chủ nhân giọng nói kia, đích thật không ai khác chính là Thánh Chủ, Tiên Đế Cảnh Đỉnh Phong, tồn tại ngang hàng với Ma Chủ, thậm chí có phần nhỉnh hơn. Thánh Chủ đã đến, Quang Minh Thổ được cứu a.
Một khắc sau đó, trước mặt Phá Thiên không gian xung quanh bắt đầu vặn vẹo, xuất hiện ảo cảnh. Dĩ nhiên đây là một thủ đoạn của Thánh Chủ thi triển ra, nhằm không cho Phá Thiên chạy thoát.
Tác giả: Chúng ta cùng cầu nguyện cho Thánh Chủ nào mọi người, Thánh Chủ vừa mới khôi phục thương thế. Thánh Chủ rất yêu con cháu, ai đụng đến con cháu Thánh Chủ là Thánh Chủ làm thịt, mọi người hãy như Thánh Chủ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.