***
Cả ngày cô chỉ quanh quẩn trong nhà. Hết ra sân sau rồi lại ra sân trước. Đi chán rồi thì cô đi chọc tổ kiến lửa, chọc chán rồi thì cô đi kiếm Minh Nguyệt bắt chuyện chơi. Nào ngờ chị ta phũ kinh khủng ba bốn lần làm cô xụ mặt rồi đi vào phòng luôn.
Nằm trong phòng ngủ tới sáu giờ tối thì cô giật mình thức dậy. Dụi dụi mắt rồi cô bước xuống xỏ chiếc guốc mộc vào chân rồi mở cửa đi ra ngoài.
"Ủa dậy rồi hen."
Vừa bước ra thì cô gặp Thanh Đức [cậu hai] cầm sắp giấy sổ sách đi lại.
"A..anh hai..."
Cô nhìn cậu hai mà thưa lại.
"Cha má đâu rồi anh?"
Cô hỏi.
"Cha với ông Tuấn xỉn nên vào nghỉ rồi. Còn má thì đang ngồi uống trà ngoài bàn ăn á em."
Cậu hai cười rồi đáp.
"Còn...cô Minh Nguyệt ạ?"
Mỹ Anh chần chừ mà hỏi thêm. Hình như cô thích kiếm chuyện với Minh Nguyệt lắm hay gì á trời.
"Ưi...em hỏi cô ấy làm gì, người gì mà khó ưa."
Cậu bĩu môi nhịp nhịp bên chân rồi nói lại với giọng điệu buồn cười.
Bộ Minh Nguyệt thấy ghét, khó ưa lắm hay sao mà cậu nói ghê vậy đa!
"S...sao thế anh?"
Cô châu mày lại mà hỏi cậu, tại sao cậu lại nói Minh Nguyệt như thế chứ? Người ta là đương kim tiểu thư đấy nha.
"Haizz mới nảy đây, cổ đang đứng ở cửa trước anh tính lại hỏi cổ là cô có đói không hay là vào ăn cùng nghen."
"Chưa kịp để anh nói hết câu, cô ta bỏ đi một mạch không điếm xỉa gì anh luôn, bây coi điên không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-lam-vo-co-hai/773956/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.