Trương Lão Lục quỳ trên mặt đất khóc sướt mướt, nghe thấy tiếng mọi người xung quanh nên ngày càng khóc dữ dội hơn.
Sau đó đột nhiên nghe được tiếng hò reo của bách tính nên vội vàng ngẩng đầu lên.
Ông ta thấy Phương Thượng đã ngồi phía sau Công án rồi, vẻ mặt Trương Lão Lục vui mừng, sau đó vội vàng cúi đầu tiếp
tục khóc sướt mướt nói:
“Đại nhân! Thảo dân bị oan! Hôm nay thảo dân muốn kiện Huyện... Huyện Nha...”
Không đợi ông ta nói xong, mũi của Phương Thượng đã nghiêng qua bên rồi.
Kiện Huyện Nha sao? Chỉ dựa vào một mình ông ta!
Mấy ngày nay không quản giáo đám điêu dân này, nên bây giờ dám cưỡi lên đầu thiếu gia ta mà phóng uế sao?
Hắn đập mạnh Kinh đường mộc xuống bàn: “Này, ai trong công đường muốn cáo trạng bổn quan!”
Bách tính vây xem cười phá lên.
“Bộp! Bộp! Bộp!” Hản gõ Kinh đường mộc mấy lần liên tiếp. “Yên lặng! Yên lặng! Nếu có ai còn gây ồn ào nữa, thì kéo
chúng vào đánh trước mười hèo!”
Công đường hoàn toàn yên lặng, một số trẻ em vây xem thì bị người lớn bịt miệng lại.
Cảnh Đế cau mày khi nhìn thấy cảnh tượng buồn cười này, trong lòng ông tràn đầy thất vọng.
Đây chính là Huyện Lệnh Đào Nguyên sao? Sao nhìn hẳn giống như một hôn quan vậy! Đứng cũng không giống đứng, ngồi cũng không giống ngồi!
Vả lại hắn còn có dáng vẻ như chưa tỉnh ngủ, người như. vậy mà lại có danh tiếng cao như vậy sao!
Quách Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-lam-huyen-lenh-hoang-gia/3437043/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.