Phượng Nghi cung.
"Hoàng hậu nương nương." Bên trong Phượng Nghi cung, Thư Chiêu dung chất vấn một câu: "Diễm Quý tần thật sự rất quá quắt, nàng ta ỷ mình được sủng ái, con mắt mọc trên đỉnh đầu luôn rồi. Hai năm nay, ngày nào nàng ta cũng đến thỉnh an rất trễ, rốt cuộc là có chỗ nào xem trọng nương nương chứ! Một chút tôn ti phép tắc cũng không có!"
Các phi tần còn lại nhao nhao hùa theo, ngươi một lời ta một câu quở trách Diễm Quý tần thất lễ.
Chỉ có mình Nhân Quý phi cất tiếng hòa giải: "Có lẽ Diễm Quý tần có chuyện gì nên chậm trễ thôi!"
Thần phi cười lạnh một tiếng, nói với Nhân Quý phi: "Quý phi tỷ tỷ, nàng ta mà có chuyện gì chứ? Rõ ràng là cậy sủng sinh kiêu!" Sau lại nhìn đến Hoàng hậu: "Theo thần thiếp thấy, hay là Hoàng hậu nương nương phái ma ma đến dạy bảo nàng ta một phen, tránh việc gây ra rắc rối sau này."
Làm sao Hoàng hậu để cho nàng ta lợi dụng mình làm vũ khí, lập tức cười nói: "Thần phi muội muội, Bệ hạ muốn sủng ái ai đều là thánh ý. Ngoại trừ tuân theo, chúng phi tần không được phép phản đối. Nếu hôm nay người đắc sủng là muội, ngày mai bổn cung phái người đến răn dạy muội một phen, thì bổn cung thành dạng người gì đây?"
Trang phi: "Hoàng hậu nương nương, cũng không thể nói như vậy được. Nói đến công dung ngôn hạnh thì đức hạnh đứng đầu. Một nữ nhân không hiểu phép tắc, coi thường lễ giáo như thế nếu ở bên cạnh Bệ hạ thì sớm muộn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-hoang-de-hay-mau-quy-phuc-ta/869432/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.