"Nương nương, chẳng lẽ nàng ta muốn làm bản sao của người?" Tống Như Quỳnh giống như đã hiểu ra gì đó, giật mình nói: "Chuyện bị phạt quỳ này... cũng rất giống với lần Lệ Tiệp dư phạt nương nương..."
"Cho nên bổn cung mới nói bọn họ làm trò nhạt nhẽo." Đình Nguyệt Hy tiếp tục cầm lấy quyển sách lên, đọc tiếp trang sách còn dở dang, "Năm đó là Lệ Tiệp dư khi không gây sự với bổn cung trước, bổn cung chỉ là tương kế tựu kế khiến nàng ta rớt đài, chịu phạt giam lại tại Bế Nguyệt cung mà thôi. Nay Niên Thường tại muốn học theo cách đó, nhưng nàng ta lại là người khi không đi gây sự với Trang phi, Trang phi vì vậy mới phạt nàng ta. Trang phi xử phạt Niên Thường tại là để lập uy, Niên Thường tại tình nguyện chịu phạt là muốn gây sự chú ý với Bệ hạ, nhưng hình như bọn họ đã quên mất một việc, Bệ hạ là người thế nào chứ? Có thể dễ dàng để cho người khác dắt mũi mình sao?"
Lời nàng làm cho cả Tống Như Quỳnh cùng Đàn Diệp Hương có chút ngạc nhiên, Đình Nguyệt Hy lấy lại vẻ mặt nhàn nhã như thường, từ khi Yến Tri Diệu bị hạ lệnh cấm túc trong Phượng Nghi cung, nàng cũng án binh bất động theo, nên khí chất trên ngưới nàng cũng dần có chút lạnh nhạt lười biếng.
"Nương nương, người nói rất có lý a, Bệ hạ trước nay chính là rất sáng suốt, tiểu xảo cỏn con như vậy, không nhìn ra thì không phải Bệ hạ nữa rồi." Tống Như Quỳnh lắc đầu cười lạnh, "Niên Thường tại này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-hoang-de-hay-mau-quy-phuc-ta/869423/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.