Trời rất nhanh đã tối.
Một bóng đen nhanh chóng hướng về phía Long Thần điện mà chạy, trên người hắn vận y phục hắc sắc, trên mặt cùng dùng vải đen che lại, so với thích khách cũng thật chẳng có chút sai biệt nào.
Vu Tả mở cửa sổ, nhìn lên sắc trời, trong miệng nhẩm tính gì đó.
Chưa đến thời gian uống cạn một chung trà nhỏ, hắc y nhân kia đã theo cửa sổ nhảy vào, Vu Tả cũng không có ngăn cản, chỉ là đóng cửa sổ lại rồi lui ra.
Hắc y nhân đưa tay kéo khăn che mặt xuống lộ ra dung nhan tuấn mỹ ưu nhã, so với Sở Cửu Khuynh một thân mị hoặc bức bách thì nam nhân này lại nhu hòa và dễ gần hơn rất nhiều.
"Hạ thần xin tham kiến Bệ hạ, Bệ hạ vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!" Nam nhân quỳ xuống trước mặt hắn, nghiêm trang hành lễ.
"Thừa tướng, khanh không cần phải đa lễ như vậy, mau ngồi xuống đi." Sở Cửu Khuynh lạnh nhạt nói một câu, ngón tay thon dài vẫn không ngừng lật qua từng trang tấu chương.
"Bệ hạ, đây là tư liệu hạ thần điều tra được, Chinh di Đại tướng quân là một lòng đối với Bệ hạ, tuyệt nhiên không có nửa điểm muốn tạo phản." Nam nhân đặt tư liệu xuống trước mặt hắn, sau lại tiếp lời, "Nhiệm vụ của hạ thần đã hoàn thành, phải chăng đã có thể trở về Thừa tướng phủ?"
"Đương nhiên là ái khanh có thể trở về." Sở Cửu Khuynh lấy tập tư liệu trên bàn, vẻ mặt nhất mực nghiêm túc đọc qua một lượt.
Thừa tướng vui sướng tạ ơn: "Hạ thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-hoang-de-hay-mau-quy-phuc-ta/869377/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.