Đã cả một đêm dài trôi qua, ta đã ghi hết những tâm tình của mình vào nhật kí, chữ viết cổ đại thật rắc rối, ta sử dụng chữ hiện đại cho dễ viết lại còn tránh người nào muốn nhìn trộm thì cũng không thể nào hiểu được. Hắc...hắc...
Sống ở cổ đại 20 năm ta cũng không phải người có thể thích ứng tốt, ta vẫn ưa thích những thứ tiện dụng hơn nên cũng tự sáng chế ra những thứ đơn giản như ở hiện đại, chẳng hạn như bút bi vừa tiện dụng lại nhỏ gọn dễ mang theo và còn nhiều thứ khác nữa. Thời gian lưu luyến cũng ta hết, giờ phút chia xa dù ta không muốn như thế nào cũng phải đến thôi. Ta nhanh chóng từ biệt cha mẹ, giữ cho bản thân một tâm trí mạnh mẽ, tâm tình tốt nhưng khi lên xe ngựa cùng Tiểu Tâm ta vẫn không thể ngăn nổi giọt nước nơi khóe mắt. Nhưng ta nhanh chóng ổn định tâm tình, một đại nam nhân như ta không thể nào để nữ nhân nhìn thấy bộ dạng này, dù muốn khóc cũng phải cố nhịn đến đêm tối mới được tìm chỗ nào khóc hoặc là ôm gối trùm chăn một mình giải tỏa. Do đó ta nhanh che dấu tâm tình, để lên vẻ mặt vui vẻ, tò mò về mọi thứ ngăn nhìn cảnh vật xung quanh đường.
Vào đến hoàng cung ta không khỏi choáng ngợp trước sự lộng lẫy, trang hoàng của nó, biết trước nó sẽ nguy nga, to lớn nhưng khi lần đầu chứng kiến ta cũng phải ngạc nhiên về độ hoành tráng. Ta cùng Tiểu Tâm mang hành lý tiến sâu vào trong hoàng cung,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-gap-nu-phan-nam-trang/252988/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.