"Đồ con hoang! Mày là ai mà dám đến chỗ của tao đứng chứ?"
"Tôi chỉ đi ngang qua... Đường này cũng đâu phải của-"
Chát! Một tiếng tát chói tai vang lên, tụi con nít trong lớp lại giở trò bắt nạt rồi đây... Vũ Hoa ngồi tại bàn học của mình chống cằm xem trò vui, mặc dù bé con chỉ mới năm tuổi nhưng lại rất ra dáng một bà cụ non.
Vũ Hoa tên đầy đủ là Vũ An Hoa, là một học sinh có gia thế cực kỳ cao quý nhưng cô bé thường không thừa nhận gia thế của bản thân từ nhỏ, An Hoa vốn cũng chỉ muốn là một học sinh mầm non bình thường trong một gia đình cực kỳ bình thường thôi...
"Cậu thật quá đáng..." Bé trai bụm mặt rưng rưng, có lẽ sắp khóc òa lên rồi.
Tên bắt nạt vênh mặt khiêu khích: "Quá đáng thì sao nào? Cậu làm gì được tôi?"
Thật chướng mắt.
Vũ Hoa cũng nhịn không nổi thế sự bất công, một cái rầm đứng dậy. Lũ nhóc kia bị dọa cho giật mình quay đầu lại xem xét.
Cô bé lầm lầm lì lì không nói lời nào, vụt một phát bay ngang qua người cậu nhóc đáng thương đá cho mấy đứa kia mỗi đứa vài phát. Làm xong công cuộc trị tội những kẻ bắt nạt, cô phủi tay đồng thời vênh mặt lên không khác gì chúng đã làm lúc nãy, cười cợt: "Bắt nạt thì phải bắt cho tới."
Khỏi phải nói lũ trẻ sợ nhất là bà "chằng lửa" trong lớp này, cả nhóm lùi vô hạn về sau chạy như ma đuổi, vừa chạy vừa khóc mếu máo gọi mẹ ơi...
Vũ Hoa xoay người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-gap-duoc-tieu-phu-quan/869108/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.