Đông Phương Tuyết lặng lẻ ly khai khỏi điện, nàng đi đến khu rừng trúc phía tây hoàng cung, khác với các nơi khác trong hoàng cung, nơi đây vô cùng thanh tịnh, bốn phương tám hướng đều là một màu xanh, nàng có thể nghe được tiếng xào xạc của gió lùa qua kẽ lá, nàng nhẹ chớp mắt một cái, chăm chú quan sát tứ hướng, sau đó tập trung nhìn về một hướng. Hướng đó theo nàng biết thì là hồ Bích Loan. Thật lạ, từ hướng đó nàng cảm nhận được có thần khí và…. cả tiên khí, bọn họ làm gì ở đây, nghĩ rồi nàng nhanh chóng cất bước đi đến hồ Bích Loan.
-
-
*********************************************
Dưới thời vua Minh Tuệ đệ nhị, Ức hoàng hậu tiền triều khi đó là công chúa Tây Vực, đến Thiên Vương quốc làm sứ giả, một lần đi lạc vào khu rừng trúc phía tây hoàng cung này, tình cờ phát hiện ra trong khu rừng trúc này có một hồ nước thật đẹp, xung quanh hồ muôn loài hoa đua nhau kheo sắc, hương thơm tảo ra ngào ngạc khắp khu rừng, và cũng tại đây nàng gặp được vua Minh Tuệ.Sau khi chính thức lên ngôi hoàng hậu, để nhớ đến lần gặp gỡ đầu tiên của hai người, nàng đã đặt tên cho hồ là Bích Loan. ‘’ Bích’’ là màu sắc của niềm hy vọng, ‘’ Loan’’ có nghĩa là chuôn nhỏ ngụ ý là âm thanh bọn họ nhận biết được đối phương, đại ý là hy vọng dù có muôn trùng xa cách hai người vẫn có thể tìm thấy nhau giữa thiên hạ bao la này.
***********************************************
Giữa hồ, hai thân ảnh thoát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-gap-dinh-menh/2114134/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.