Mới sáng sớm mọi người trong phủ Cung thân vương đều ra vào tấp nập chuẩn bị cho yến tiệc sinh thần cho vương gia bọn họ, vô cùng rộn ràng ồn ào nhưng cũng không làm cho con sâu ngủ tiểu Yên chịu rời khỏi tổ ấm của mình.” Tiểu Yên... ta năng nỉ ngươi đó dậy đi a...”
Tiểu Linh tận lực kéo tiểu Yên dậy.. hôm nay là sinh thần của nghĩa phụ phải dậy sớm để chuẩn bị chứ.. nàng không thể để tiểu Yên ngủ nướng thêm được...
“ Tiểu Tuyết... ngươi cũng giúp ta một tay đi chứ...”
Nàng quay đầu cầu cứu tiểu Tuyết nhưng.... tiểu Tuyết cũng chả khác nào tiểu Yên nàng chống tay lên mặt gục đầu xuống bàn ngủ... tiểu Tuyết ngươi sao cũng ngủ luôn rồi... vậy ai giúp ta lôi tiểu Yên dậy đây a... thật là vậy đừng trách nàng ác... tiểu Linh lấy một cọng lông chim ngoáy ngoáy trên mũi tiểu Yên..
“ Tiểu Linh... đừng phá ta... ngươi muốn chơi gì thì tìm tiểu Tuyết mà chơi đi... để yên cho ta ngủ...”
Cách này không được rồi... vậy thì...
“ Tiểu Yên... làm ơn dậy đi... đừng ngủ nữa... dậy đi... dậy đi...”
Chỉ còn cách làm nũng này thôi... nàng lắc mạnh cánh tay tiểu Yên...
“ Được rồi... ta dậy là được chứ gì... muốn ngủ một chút mà cũng không yên nữa...”
Tiểu Yên lật chăn bước xuống giường với bộ mặt đen thui, hai mày nhăn thấy rõ một chính giữa cho thấy chủ nhân khuôn mặt này đang vô cùng khó chịu..
“ Tiểu Yên đừng khó chịu nữa... chút nữa ta sẽ cho ngươi một áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-gap-dinh-menh/2114104/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.