“ Tiểu Yên... tiểu Yên... ngươi sao vậy... ta thấy ngươi hơi lơ đãng thì phải có chuyện gì sao...”Tiểu Tuyết thấy tiểu Yên không tập trung nghe tứ đại sát thủ báo cáo công việc thắc mắc hỏi... trong các bữa cơm nàng cũng thấy tiểu Yên hơi lơ đãng... chẵng lẽ... nàng nhìn xuống ngón áp út của tiểu Yên thấy xuất hiện một sợi chỉ đỏ không rõ lắm... rốt cuộc là từ khi nào...
“ Không có chuyện gì đâu... ta chỉ đang suy nghĩ về một vài chuyện thôi...”
Tiểu Yên tránh ánh mắt nghi ngờ của tiểu Tuyết.... lãng sang chuyện khác...
“ Cũng đã hai ngày rồi... một canh giờ nữa chúng ta sẽ lên đường về kinh... ngươi đi thu xếp một chút đi....”
“ Được...”
Thấy tiểu Yên không muốn trả lời nàng cũng không muốn hỏi nữa lui xuống thu xếp...
-
-
-
Xe ngựa các nàng chạy liên tục không nghỉ suốt hai ngày cuối cùng cũng tới kinh thành
“ Tiểu Tuyết ngươi đã chuẩn bị quà mừng đại thọ của vương gia chưa...”
Tiểu Yên nói trong khi mặt vẫn chăm chú vào cuốn sách trên tay, tiểu Tuyết tay ngừng động tác pha trà hơi suy nghĩ nói:
“ Ta chưa chuẩn bị... ngươi đã nghĩ ra món quà gì rồi sao... nói thử xem...”
“ Umm... ta cũng đã nghĩ ra một món rồi... nhưng sẽ không nói cho ngươi biết...”
Tiểu Yên ngẩn mặt nhìn tiểu Tuyết đang rót trà ra ly vươn tay lấy một ly đưa lên miệng uống để che giấu ánh mắt thích thú nhìn tiểu Tuyết...' xin lỗi ngươi tiểu Tuyết... lần này ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-gap-dinh-menh/2114099/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.