"Tôi không biết cái thôn này yếu đuối đến mức độ nào rồi, đều bị mấy tên côn đồ ức h.i.ế.p đến nhà, muốn thế nào, còn muốn cợt nhả con gái nhà lành an
Tô Tô đi tới vòng tay trước ngực, khí thế nhất định phải lợi hại một chút, không được hèn nhát.
Mấy tên côn đồ đó vừa nhìn thấy Tô Tô đều ngây người, bọn họ chưa gặp cô gái nào dễ thương như vậy, hơn nữa còn ăn mặc vừa khí thế, vừa mạnh mẽ, nhất thời bọn họ đúng là bị dọa cho không dám động đậy nữa.
"Cô là ai thế?"
Một người trong đó hỏi.
Tô Tô đúng là sợ họ không hỏi mà lập tức tiến tới ức h.i.ế.p người, vì thế cô nói: "Tôi, tôi là vợ của Lận Xuyên, các người ức h.i.ế.p người trong thôn chúng tôi, ức h.i.ế.p đến mức này rồi, đợi Lận Xuyên quay về mà biết thì..."
Đoạn còn lại cô không nói, cô chỉ khẽ nhếch mày một cái, ý đó chính là bảo mấy người này tự biết điều.
Mấy tên côn đồ này mà, đều là yếu sợ mạnh, mạnh thì sợ chết.
Lúc trước Lận Xuyên đánh người chính là kiểu không sợ chết, cho nên anh đánh bọn họ đến phục sát đất.
Cho dù bây giờ anh không ở đây, nhưng cũng khiến người ta khi nghĩ lại cũng thấy sợ, cộng thêm là người ta vẫn còn quay về đấy.
Vừa nghe thấy người phụ nữ này là vợ của Lận Xuyên thì bọn họ đều sững người, có một người còn vùng vẫy một lát, nói:
"Không ngờ cô vợ nhỏ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ga-cho-anh-linh-xui-xeo/3731734/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.