"Được." Tô Tô cần phải suy nghĩ một chút, làm sao có thể nghĩ ra tiết mục ngay được.
Tôn Anh nói: "Có chuyện gì thì cháu cứ tìm dì, dì nhất định sẽ ủng hộ cháu hết mình."
Tô Tô gật đầu đồng ý, lúc đi ra cô thấy Lận Sơn đã đến đón mình.
Thiếu niên này hình như có một nghị lực gì đó, nhưng sau khi cô tặng sách thì cậu bình thường hơn nhiều rồi, nhưng vẫn không thích nói chuyện.
Nói ra thì mấy người đàn ông nhà họ Lận, có ai thích nói chuyện đâu.
Cô lặng lễ đi theo Lận Sơn, trong đầu toàn là chuyện của tiết mục.
Sau khi về đến nhà, Tô Tô nói chuyện cho mẹ Lận nghe, nghe xong bà ấy chau mày nói:
"Nếu như con không muốn làm thì đừng nghe họ, việc này vốn dĩ không nên để con gánh, nhất định là bọn họ không đối phó nổi với phụ nữ trong thôn nên mới tìm con."
"Con cũng biết, nhưng mà con cũng không muốn làm Xuyên Tử mất mặt." Tô Tô nói xong, sắc mặt của mẹ Lận đỡ hơn một chút, nhưng mà bà ấy liền bắt đầu khuyên Tô Tô:
"Cho dù như thế, con tận tâm là được rồi, đừng làm mệt mình."
"Con biết rồi mẹ."
Tô Tô nói xong thì đi suy nghĩ chuyện tiết mục, hoàn toàn quên mất phải hỏi mẹ Lận tại sao lại cẩn thận từng li từng tí với mình như vậy.
Nhưng mà Lận Sơn lại nghe thấy đoạn nói chuyện của cha mẹ mình là như thế này.
"Con bé này nhận việc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ga-cho-anh-linh-xui-xeo/3731728/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.