"Anh mau nói đi? Có phải không, cũng là trách nhiệm, bởi vì hôm đó em với anh ngủ chung một chiếc giường, cho nên muốn chịu trách nhiệm với em?”
Tô Tô nghĩ đến đây thì có chút chùn bước, nhưng nghĩ lại, cho dù như vậy thì cũng không còn cách nào khác.
Ai bảo thời gian họ quen nhau không dài chứ, cùng lắm thì sau này cô không có gì làm thì thả thính anh, thế nào cũng có thể làm anh thích mình.
Nếu như quả thực không được nữa thì ly hôn thôi.
Được rồi, đối với một người hiện đại mà nói, ly hôn là chuyện rất bình thường, nhưng đối với người ở thời đại này thì không phải như vậy.
Cho nên, Lận Xuyên suy nghĩ rất nghiêm túc, rồi nói: "Đối với em là có trách nhiệm."
"Ồ." Tô Tô có chút thất vọng, trách nhiệm và yêu không giống.
Nghe thấy trong giọng nói của cô có chút thất vọng, cho nên Lận Xuyên vô thức trở nên căng thẳng, anh lắp bắp nói:
"Nếu như đã đồng ý cưới em, thì.. là trách nhiệm của cả cuộc đời anh."
Nói cũng khá cảm động đấy, nhưng mà Tô Tô đột nhiên im lặng, không lên tiếng nữa.
Lận Xuyên gãi gãi đầu, anh không biết đã đắc tội với cô vợ tương lai chỗ nào rồi.
Không lẽ trả lời trách nhiệm không đúng?
Không phải nói, vợ chính là trách nhiệm cả đời của người đàn ông sao?
Anh cũng không giỏi giải thích cái gì, vì thế chỉ có thể tiếp tục lái xe lừa, trong đầu đang nghĩ nên làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ga-cho-anh-linh-xui-xeo/3731685/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.