Góa phụ Kiều kia chau mày nói: “Tôi nói này Xuyên Tử, cậu có ý gì thế, đồng chí Tô người ta còn chưa lên tiếng đấy, cậu đã thay người ta làm chủ rồi, tránh ra cho tôi, tôi vẫn còn lời muốn nói với đồng chí Tô đấy?”
Lận Xuyên không lên tiếng, nhưng mà anh cứ đứng đó không chịu tránh ra.
Tô Tô vươn tay ra đẩy nhưng không đẩy được, như đinh đóng cột.
Cô bất giác tức giận dùng ngón tay chọc vào anh, kết quả không chọc thì không sao, nhưng sau cú chọc này, cô cảm thấy càng cứng hơn, anh không nhúc nhích gì cả, cứ như đã biến thành một cục đá.
Góa phụ Kiều cũng tức giận, nhưng bà ta ở trước cũng không đẩy được.
“Sao nào, nhà họ Lận muốn giữ đồng chí Tô ở nhà có phải không. Các người cũng không nghĩ xem thử gia đình mấy người nhiều người, nếu như để cô gái thành phố mỏng manh đói gầy đi thì làm sao?” Góa phụ Kiều đẩy không nổi nên chống hông đứng đó mắng.
Tô Tô cảm thấy đã đến lúc nói giúp cho nhà họ Lận vài câu, nhưng đúng lúc này có một giọng nữ lanh lảnh vang lên:
“Góa phụ Kiều, bà thôi đi, nhà bà cũng chỉ có hai phòng, bà đón đồng chí Tô qua thì bảo người ta ở đâu? Bà với con trai ở cùng một phòng, thế không làm phiền bà dẫn trai về nhà à?”
“……” Cho nên, góa phụ Kiều này tác phong không đứng đắn? Cho nên, nam xứng mới không cho mình tiếp xúc với bà ta.
Chà, đột nhiên cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ga-cho-anh-linh-xui-xeo/3731525/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.