Về đến nhà, Angelo cùng Cesar đã chuẩn bị tốt cơm chiều. Vẫn là canh thịt và thịt nướng, Bạch Mục nhíu mày. Bạch Mục hiện tại cảm thấy dạ dày đau, không thể ở tiếp tục ăn mấy món này nữa phải mau kiếm gì khác thôi.
Celtic thấy Bạch Mục nhíu mày nhìn đồ ăn, hắn lo lắng không thôi cơm cậu ăn ngày một ít sợ sau này cậu bỏ ăn mất. Không được hắn phải tìm chút đồ ăn mà giống cái thích cho cậu, nếu không thân thể cậu sẽ bị bệnh mất.
Ban đêm Bạch Mục mơ thấy một giấc mơ, trong mơ Tả Tử Duệ sống vui vẻ hạnh phúc bên người vợ hiền, rồi lại mơ cái đám cưới của gã. Bạch Mục bật dậy, mồ hôi đổ như mưa.
Cậu cứ cho rằng khi đến một nơi xa lạ thì sẽ quên được gã, vậy mà vẫn mơ cho bằng được. Mấy nay cậu cố gắng vùi đầu vào một đống công chuyện để tránh nhớ tới gã. Nhưng vẫn không quên được sao?
Sau ác mộng đó cậu không tài nào ngủ được, cậu lấy một tấm lông mềm khoác lên vai, mang giày vào bước chập chững đến cửa động rồi ngồi xuống, nhìn bầu trời đầy sao mà trôi vào suy nghĩ. Nơi này cùng nơi khi ở quê bà ngoại giống hệt nhau. Trong thành phố sớm đã không thể nhìn được những ngôi sao xinh đẹp, cũng không biết bây giờ cha mẹ sống tốt không.
Ở trái đất không biết cha mẹ biết cậu mất tích chưa, có lẽ là không. Trong vòng 5 năm, suốt 5 năm ròng cha mẹ vẫn không hề liên lạc với cậu. Từ khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-duoc-thu-nhan-cuu-mang/2523054/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.