Một luồng thanh sắc linh lực bao lấy Bạch Cảnh Ngọc, ôn hoà lưu chuyển. Nàng đả toạ mình tưởng, một đường kiểm tra kinh mạch toàn thân. Khi đã xác định bản thân không có bất luận thương tật gì, Bạch Cảnh Ngọc chầm chậm thu lại linh lực, đạm sắc con ngươi từ từ mở ra.
Không biết từ khi nào Vãn Thanh đã đứng trước mặt, thần sắc nôn nóng nhìn nàng. Bạch Cảnh Ngọc nhíu mày thả hai chân xuống, không nhanh không chậm hỏi:
"Tiền bối lúc nãy là có chuyện gì?"
Bạch Cảnh Ngọc ý chỉ dị tượng lúc nãy Băng Phách kiếm đột nhiên rung động mãnh liệt. Trùng hợp, Vãn Thanh cũng là muốn nói chuyện này. Ngữ khí nàng gấp gáp lại có phần tự hỏi nói:
"Lúc nãy, khi vừa vào đây, ta đã cảm nhận được một tia linh lực của Vãn Nghiêm, kiếm hồn của Hoả Diễm. Dù là mỏng manh nhưng ta vẫn có thể chắc 7,8 phần đó là khí tức nàng ấy. Bất quá, nó đã không còn thanh thuần như trước mà lại ẩn ẩn một cỗ tà khí rất giống với Ma khí. Ta nghĩ mãi không hiểu, Hoả Diễm kiếm vốn là thần khí, như thế nào lại mang theo Ma khí đâu? Này cũng thật khó giải thích."
Bạch Cảnh Ngọc nghe xong liền thật sâu nhíu mày. Hoả Diễm kiếm cùng Băng Phách kiếm vốn là một đôi thần kiếm, tồn tại cùng trời đất, từ thuở hồng hoang lập thế, như thế nào lại có thể lây nhiễm Ma khí?! Chuyện này vốn là không có khả năng, trừ phi..
"Nếu ta nhập Ma, tiền bối, ngươi nói ngươi có hay không sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-do-thi-ky-tinh/2659739/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.