Ngay sau đó liền ngoan ngoãn nằm yên bất động, mặc kệ anh muốn làm gì thì làm…
“Em nằm đây nghỉ ngơi đợi thuốc khô đã…”
“Anh vào trong tắm đây, một lúc nữa sẽ giúp em mặc quần áo…”
“Ừm, anh đi đi…”
“Đừng chạy lung tung đấy, nếu không cẩn thận làm ảnh hưởng đến vết sưng, sẽ phải đến bệnh viện đấy…”
“Tôi biết rồi anh mau đi đi…”
Trạch Thế Vũ lo lắng khi mình không ở đây, Tô Mạn Ninh sẽ chạy lung tung, như vậy sẽ làm ảnh hưởng đến vết sưng phía dưới…
Chỉ còn cách lên tiếng thù doạ cô trước vậy, người da mặt mỏng như cô chắc chắn sẽ xấu hổ, ngoan ngoãn mà ở yên trên giường…
Liền lên tiếng căn dặn rồi mới đi vào phòng tắm, ngay khi cánh cửa đóng chặt lại Tô Mạn Ninh mới bắt đầu cằn nhằn…
“Người gì mà nói nhiều quá vậy, cứ như một ông già…”
“Nghĩ cũng lạ nhỉ, sao hôm nay quan tâm mình nhiều thế, đúng là con người khó hiểu…”
Mặc dù là vậy nhưng cô vẫn rất ngoan ngoãn nằm yên trên giường, đợi anh quay trở ra sẽ giúp mình thay quần áo…
Bây giờ ngay cả bước xuống giường cô còn không đứng nỗi, tốt nhất vẫn là nên nghe theo lời anh ta căn dặn vậy…
Chứ không khéo đi lung tung lỡ giống như những gì anh ta vừa nói, phải đến bệnh viện kiểm tra mấy cái chuyện này, nếu để người quen nhìn thấy, thì không biết phải dấu mặt vào đâu nữa…
Nghĩ đến đây thôi Tô Mạn Ninh đã phải đỏ hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-danh-duoi-tieu-tam-tro-thanh-chinh-that-duoc-sung/3343395/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.