"Bà nội Trạch con xin lỗi, con đã cố gắng hết sức nhưng vợ của Thế Vũ, cô ấy đã không thể qua khỏi.."
"Mọi người hãy vào trong nhìn mặt cô ấy lần cuối, sau đó bệnh viện sẽ thực hiện mọi thủ tục còn lại.."
Phó Thiên bước đến vỗ vỗ nhẹ vai của Trạch Thế Vũ một cái xem như lời xin lỗi của mình, ngược lại Trạch Thế Vũ lại chẳng để tâm gì mấy...
Trạch lão phu nhân nghe xong liền không thể chịu đựng nổi, xém chút nữa là ngã ngụy xuống nền gạch lạnh lẽo của bệnh viện, nếu không nhờ có hai vợ chồng Trạch phu nhân đỡ lấy...
"Mẹ, (mẹ) sao vậy.."
"Ta không sao, mau dìu ta vào trong, ta muốn nhìn mặt tiểu Ninh.."
Trạch lão phu nhân ngay bây giờ đã không thể kìm được nước mắt...
Đi vào trong nhìn thấy khuôn mặt nhợt nhạt xanh xao của Tô Mạn Ninh khiến cho Trạch lão phu nhân càng thêm đau lòng...
"Tiểu Ninh con ngồi dậy nói chuyện với nội đi, con đừng có nằm yên một chỗ như vậy nữa có được không.."
"Con cứ như vậy ta làm sao ăn nói với bà nội con đây.."
Mọi người lúc này cũng không thể kìm nén được nữa mà lau nước mắt liên tục..
Bầu trời ở đây cũng bắt đầu mưa to gió lớn, sấm chớp đùng đùng, bất ngờ một tia sáng bay thẳng vào người cô gái đang nằm trên giường bệnh, nhưng lại chẳng một ai nhìn thấy cả...
Qua hơn năm phút, y ta bước đến định tháo ống chuyền nước ra khỏi tay, ống thở trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-danh-duoi-tieu-tam-tro-thanh-chinh-that-duoc-sung/2831916/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.