"Giữ lại để làm gì nữa hả dì, chỉ thêm đau lòng mà thôi.."
"Dẫu sao hai tháng nữa cũng phải bỏ đi, chi bằng bây giờ bỏ luôn cho xong.."
"Truớc sau cũng chỉ là ảnh ghép có gì đáng lưu trữ chứ.."
Quản gia Hà cảm thấy thương xót cho cuộc hôn nhân của Tô Mạn Ninh mà không thể nói nên lời nào, chỉ biết lẵng lẽ làm theo...
Tô Mạn Ninh tự tay đóng gói lại cẩn thận rồi mới cất vào kho, sau khi xong thì đi lên phòng tranh, đúng là chỉ có quản gia Hà, làm việc mới khiến cô hài lòng, quản gia Hà rất tỉ mỉ sắp xếp mọi thứ rất gọn gàng, sạch sẽ..
Tô Mạn Ninh sau đó kéo một cái bàn nhỏ hình chữ nhật đặt vào một góc trong phòng tranh, cẩn thận đặt lên đó hai cái lư hương, một cái cho bà nội của Tô Mạn Ninh ở kiếp này, còn một cái cho cả gia đình Tô đại tướng...
Ngày ngày Tô Mạn Ninh sẽ vào đây để thắp hương, cũng như tưởng nhớ về họ, để trên trời cao kia mọi người có thể biết được cô cũng đang rất nhớ về họ...
Biết rõ thân chủ cơ của thể này rất thích hoa hướng dương, nên Tô Mạn Ninh đã cho người trồng rất nhiều loài hoa này trong vườn..
Hằng ngày sẽ cắt những bông hoa xinh xắn nhất cắm vào bình đặt lên đây...
Tô Mạn Ninh bước đến ngắm nhìn những bức tranh trong phòng, bức nào cũng rất đẹp, rất sắc sảo, trong đầu cô chợt lóe lên một suy nghĩ táo bạo...
Cô sẽ mở một cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-danh-duoi-tieu-tam-tro-thanh-chinh-that-duoc-sung/2831876/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.