"Tô Mạn Ninh cô có thôi đi không ."
Trạch Thế Vũ thật sự chịu hết nổi với tính cách của cô gái này mà tức giận hét lớn..
"Đúng là làm ơn mất oán mà.."
"Nửa đêm không biết cô bị gì liên tục hét lớn, tôi thấy tội nghiệp nên mới cho cô mượn vòng tay.."
"Nếu biết trước cô sẽ thế này thì tôi đã bỏ mặt cô luôn xong.."
Sau đó từ từ nói rõ lại mọi chuyện xảy ra đêm hôm qua cho Tô Mạn Ninh biết..
Tô Mạn Ninh sau khi nghe những gì Trạch Thế Vũ nói thì không nói được gì nữa, đúng là hôm qua vẫn như mọi khi...
Nhưng sau đó có một sự ấm áp xuất hiện khiến cho cô cảm thấy an tâm mà dựa giẫm, cho nên cả đêm Tô Mạn Ninh đều ngủ rất ngon giấc...
Cảm thấy vừa rồi mình có lời lẽ hơi quá đáng với Trạch Thế Vũ nên Tô Mạn Ninh đã ngập ngừng lên tiếng đầy hối lỗi.
"Tôi..tôi xin lỗi...."
"Mà cũng tại anh thôi, nên tôi mới hiểu lầm như vậy.."
Trạch Thế Vũ không hiểu trong đầu cô gái này chứa cái gì ở trong nữa, thật không biết tốt xấu mà...
Sau đó đứng dậy đi vào phòng tắm, không muốn đôi co thêm với người phụ nữ này...
Sau chuyện ngày hôm đó Trạch Thế Vũ mặc dù quay về nhà nhưng lại không để ý gì đến Tô Mạn Ninh cả...
Về nhà là đi thẳng về phòng, ngay cả bữa tối cũng do quản gia Hà mang lên thư phòng...
...----------------...
Hơn một tuần sau...
Trạch Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-danh-duoi-tieu-tam-tro-thanh-chinh-that-duoc-sung/2831849/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.