"Sao vậy, không phải vừa rồi anh nói không giận em nữa rồi sao.."
"Sao bây giờ lại muốn đuổi em về nữa rồi.."
Lam Thư Hân ngước lên nhìn Trạch Thế Vũ đôi mắt có chút ngấn lệ...
"Không phải là anh giận em, nhưng anh sợ em không chịu nổi vất vả.."
"Vả lại anh còn rất nhiều công việc ở công ty cần phải giải quyết, không thể mất nhiều thời gian ở đây thêm nữa.."
Trạch Thế Vũ nhanh chóng lên tiếng giải thích cho cô ả hiểu...
"Không em không sợ vất vả, nếu anh sợ em làm ảnh hưởng thời gian của mọi người, em hứa sẽ không than mệt mỏi nữa, sẽ cố gắng cùng mọi người.."
Lam Thư Hân vẫn kiên quyết không chịu quay về, muốn đi theo Trạch Thế Vũ...
"Em chắc rằng mình sẽ làm được.."
Anh nghi ngờ hỏi lại, không tin cô ả có thể chịu nổi...
"Thật, vì anh em sẽ làm được.."
Cô ả liền gật đầu đáp lại ngay...
"Được anh tin em.."
Lần này xem như Trạch Thế Vũ tạm tin tưởng cô ả một lần nữa đi, nếu không làm được mà còn tiếp tục cản trở, anh sẽ không nhân nhượng nữa mà đuổi thẳng cô ả quay về...
Trong khi đó Lam Thư Hân cứ nghĩ rằng mình đã nhận được sự tin tưởng của Trạch Thế Vũ thì vui mừng không thôi...
Qua một lúc sau đó Tô Mạn Ninh và Phó Thiên cũng thức dậy, thu dọn gấp lều lại gọn gàng, rồi mới ra tụ họp với hai người kia ..
Mọi người dùng bữa sáng bằng thực phẩm đóng gói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-danh-duoi-tieu-tam-tro-thanh-chinh-that-duoc-sung/2831835/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.