Cả hai phải dùng đến những cành cây bên đường để chống đỡ...
Ngay lúc này cả hai không biết từ khi nào thân thiết đến lạ, không còn lạnh lùng xa cách như những lần trước...
Mà lần này họ tay nắm tay, cùng nhau leo lên cơn dốc trơn trượt phía trước..
Sau một ngày vất vả cả hai dừng lại ở một gốc cây to phía trước, bầu trời lúc này cũng đã dần dần tối, mưa cũng đã ngừng rơi...
Cả hai bắt đầu dựng lều, lần này không còn Phó Thiên ở đây nữa, nên mọi việc họ đều phải làm..
Chật vật một lúc cuối cùng cũng dựng xong lều, Tô Mạn Ninh đi một vòng xung quanh tìm những cành cây khô để đốt lửa sưởi ấm...
Ngọn lửa nhanh chóng được thắp sáng, hai người nhanh chóng phơi khô quần áo bên ngoài dưới ngọn lửa...
Mặc dù nói là cởi quần áo ra phơi nhưng bên trong vẫn còn quần áo bảo hộ nha....
Cả hai lo lắng mình sẽ bị cảm lạnh, việc lên đỉnh núi sẽ bị làm chậm trễ...
Lần này đến lượt Trạch Thế Vũ lấy thức ăn của mình chia phần lại cho Tô Mạn Ninh...
Cả hai mỗi người một lều, không ai làm phiền đến ai cả, cứ như vậy mà ngủ quên đến sáng lúc nào cũng đã hay biết gì...
Sáng hôm sau dọn dẹp xong thì cả hai lại tiếp tục lên đường, đường mòn sau một đêm cũng đã khô, không còn trơn trượt nữa...
Cả hai thuận lợi đi tiếp, rất nhanh nhờ vào sự may mắn của mình, Trạch Thế Vũ đã thành công đưa được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-danh-duoi-tieu-tam-tro-thanh-chinh-that-duoc-sung/2831832/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.