Linh hồn của Mặc Thiên sau khi thoát ra khỏi cơ thể thì lơ lửng trên không trung một lúc lâu. Tử Du thời gian qua đã chứng kiến mọi thứ, trái tim băng giá của cô đã tan chảy và dần chấp nhận tình cảm của Mặc Thiên. Tử Du lao về phía Mặc Thiên thật nhanh, còn anh thấy vậy liền giang tay ra đón lấy và ôm vào lòng thật chắt. Sau đó nước mắt của cả hai cứ tuôn rơi như mưa. Rồi lại trao cho nhau cái hôn nồng nhiệt.
Dưới sự chúc phúc và làm chứng của hệ thống khi cả hai vừa môi chạm môi thì bỗng dưng một vòng sáng chói lóa hiện ra trước. Nó sáng chói tới múc khiến cho Tử Du, Mặc Thiên và cả hệ thống không nhìn thấy bất cứ thứ gì xung quang cả.
Những mảnh kí ức đã bị mất nó như một thước phim dài chạy qua trước mặt của cả ba. Từng hình ảnh quen thuộc và chân thực nhất có thể làm kích thích những kí ức đã bị phong ấn và lãng quên sâu trong tiềm thức tỉnh lại. Nhưng vì cũng một lúc tiếp nhận quá nhiều thứ khiến cho cả ba ngất xỉu đi ngay sau đó.
Khi cả ba tỉnh lại thì khung cảnh đã thay đổi bọn họ trở về thế giới đầu tiên nơi chuyện tình yêu của Tư Du và Quân Thiên bắt đầu. Hôm nay là ngày diễn ra hôn lễ của cả hai.
Vừa hay lúc bọn họ tỉnh lại là lúc sáng sớm. Lúc này Tử Du đang mặc một bộ váy cô dâu trắng muốt dài thướt tha, vì bảo đảm cho sự an toàn của bảo bảo trong bụng chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-cong-luoc-nam-chinh-la-canh-sat/869247/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.