Chương trước
Chương sau
Bên trong cổ xe ngựa, một thiếu nữ xinh đẹp yên lặng ngồi trầm tư. Tiếng đánh nhau, tiếng thanh kiếm va chạm, hay tiếng người ngã xuống tất cả nàng đều nghe rất rõ... Nàng nhắm mắt lại, giọt nước mắt lăn dài trên má "Nếu thời gian có thể quay trở lại... Ta sẽ không yêu chàng..."
Cuộc chiến căng thẳng đã định sẵn kết cục, xem ra Bạch gia không còn hi vọng.
Đột nhiên một cơn gió thổi đến, bóng dáng nhỏ nhắn không biết xuất hiện từ bao giờ đã âm thầm giết chết một tên hắc y nhân, lại tiện tay giải quyết luôn tên hắc y nhân kế bên.
Người Bạch gia (bên áo xanh) ngây ngẩn trong phút chốc rồi nhanh chóng lấy lại tinh thần chiến đấu tiếp tục, tuy không biết người đến là bạn hay thù nhưng họ biết có nàng họ vẫn còn hi vọng.
Nhìn thân thủ nhanh nhẹn, chiêu thức kì quái trong chớp mắt đã tiêu diệt xong hai người, bọn hắc y nhân lại tăng lên một tầng cảnh giác. Họ tập trung lại đối phó với nàng.
Hàn Băng Tâm tránh né từng chiêu thức một cách nhẹ nhàng, nàng mỉm cười:
- Tạm biệt.
Đồng loạt hắc y nhân trợn mắt ngã xuống đất, họ không thể tin được một giây trước vẫn họ vẫn còn thấy nụ cười hồn nhiên của một tiểu cô nương...
Người Bạch gia há hốc mồm kinh ngạc nhìn nàng, quá nhanh, họ không thể thấy gì...
______________________
Trong tửu lâu
- Xin cảm tạ cô nương đã giúp đỡ, tại hạ Bạch Triệt, xin hỏi cao danh quý tánh của cô nương.– vừa nói Bạch Triệt hào hứng vừa rót chung trà đưa cho Hàn Băng Tâm.
- Ta tên Hàn Băng... – suy nghĩ một chút nàng quyết định không nói hết tên, phòng khi có ai phát hiện nàng xuyên không cũng không điều tra ra nàng.
Sau khi giúp đỡ tiêu diệt hết hắc y nhân, người Bạch gia nhanh chóng rời khỏi và nghỉ chân ở tửu lâu nhỏ để hồi phục sức lực. Hàn Băng Tâm vốn dĩ không muốn đi chung nhưng nghĩ đến cái thõa thuận với Bạch Triệt lúc ban đầu nên đành đi theo. Vì thế bây giờ nàng mới có mặt trong cái bàn này cùng với hai người họ.
Hàn Băng Tâm nhìn qua vị thiếu nữ xinh đẹp mà mấy người này không tiết hi sinh tính mạng để bảo vệ. Thấy thế Bạch Triệt vội giới thiệu:
- Đây là muội muội của tại hạ Bạch Ngọc Dao.
""Phụt"" Hàn Băng Tâm vừa uống ngụm trà nghe Bạch Triệt nói liền phun hết ra, và người hứng chịu cơn mưa phùn này không ai ngoài Bạch ca ca đây.
Hàn Băng Tâm ho sặc sụa:
- Ách... xin lỗi... khụ khụ... ta không cố ý... khụ khụ...
Nhìn lại Bạch Triệt, cả gương mặt, tóc tai đều ướt nhem. Đáng lí ra chàng còn đang vui vẻ giới thiệu muội muội ai dè lại thành ra thế này đây. Chàng đờ người nụ cười trên môi cũng cứng lại... 1 giây... 2 giây... 3 giây... 4 giây... khoảng chừng 30 giây sau, chàng đứng dậy mặt không cảm xúc nói:
- Tại hạ mạn phép đi thay y phục._ không đợi Hàn Băng Tâm trả lời chàng bước thẳng lên phòng đã đặt sẵn.
Hàn Băng Tâm cười hì hì vẻ mặt vô tội.
Sau khi Bạch Triệt đi không khí trở nên kì quái. Bạch Ngọc Dao vẫn không nói lời nào cuối mặt nhìn đất. Hàn Băng Tâm bên ngoài thì không có gì nhưng trong lòng không ngừng dậy sóng ""Câu truyện này cũng nhỏ thiệt chưa chi đã đụng phải một trong bốn nữ chính. Mà hình như có gì đó sai sai, chẳng phải trong truyện miêu tả nữ chính Bạch Ngọc Dao thông minh, xinh đẹp, ôn nhu, hiền thục, cầm kỳ thi họa đều tinh thông,... Mà sao bây giờ nhìn nàng ta giống như bị tự kỉ vậy?...""

Hàn Băng Tâm mở miệng thử gọi:
- Này
Không thấy tiếng trả lời nàng thử gọi lại lần nữa:
- Bạch Ngọc Dao
Vẫn như cũ nàng ta cuối đầu không không trả lời, Hàn Băng Tâm không kiên nhẫn gọi lại:
- Này, ngươi bơ ta đấy à!
Im lặng một hồi, tưởng rằng Bạch Ngọc Dao sẽ không trả lời, Hàn Băng Tâm có chút bực bội lại nghe thấy tiếng:
- Chuyện gì?_ Bạch Ngọc Dao giọng u phiền hỏi.
- A! Ngươi có thể nói chuyện, ta còn tưởng là ngươi bị câm nữa đấy_ Hàn Băng Tâm cười tươi.
Bạch Ngọc Dao nhìn cái người đang cười châm chọc mình, nàng (BND) thật không thích cách nói chuyện của nàng ta (HBT) nhưng vì nàng ta đã giúp đỡ mình và ca ca nên nàng vẫn phải nể mặt:
- Cô nương có chuyện gì muốn nói không?
- Không, ta chỉ gọi thử xem ngươi có biết nói hay không thôi._ Hàn Băng Tâm giữ nụ cười trên môi ""Còn không chọc tức được ngươi ư! haha""
Không biết vì sao nàng cứ thích chọc nam nữ chính thế này.
Bạch Ngọc Dao lạnh giọng:
- Ta muốn lên phòng nghỉ ngơi.
- Ờ..._ Hàn Băng Tâm hơi hụt hẫn khi không chọc giận được nàng ta nên đành quay về phòng của mình luôn.
___________________________________
Buổi tối, Bạch Triệt gọi Hàn Băng Tâm xuống dùng bữa. Hai người đang ăn uống vui vẻ, Bạch Triệt ngỏ ý muốn mời Hàn Băng Tâm trợ giúp hộ tống muội muội đến Thiên Long thành:
- Hàn Băng cô nương, nếu cô nương đồng ý trợ giúp tại hạ như đã hứa sẽ làm bất cứ gì cô nương yêu cầu nếu chuyện đó trong khả năng của tại hạ.
Hàn Băng Tâm cũng đã nghĩ đến chuyện đề nghị của Bạch Triệt, dù sao đến đây cũng là để gặp nam chính trong truyền thuyết kia nếu đi theo họ có lẽ sẽ gặp nhanh hơn đỡ mắc công đi tìm, nàng nhanh chóng đồng ý:
- Được thôi, nhưng ta muốn biết vì sao các người bị ám sát._ Hàn Băng Tâm không quên hỏi thăm tình hình.
Bạch Triệt sắc mặt hơi ngưng trọng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.