Lưu Tĩnh Văn dẫn đầu Thương đoàn Bạch Hạc tiến vào trong đại điện, nhan sắc của chàng khiến nhiều quý tiểu thư không nhịn được trầm trồ.
Chu Nghiên Vũ chép chép miệng, quả là mỹ nam thời đại nào cũng được ưu ái. Cơ mà cái nhan sắc này quả là nghịch thiên, cũng thật là hợp gu nàng mà.
Dường như cảm nhận được, Lưu Tĩnh Văn vô tình chuyển ánh mắt về phía nàng. Một chút ngạc nhiên thoáng xuất hiện trong đôi đồng tử của chàng.
Đang quan sát người ta thì bị bắt tại trận, Chu Nghiên Vũ giật mình, cứng đờ cười. Nàng vô thức giơ lên cánh tay: “Hi.”
Làm xong mới sực nhận ra, vội rụt tay về. Trời ơi, chắc nàng trông giống con dở người lắm ha. Người ta cũng có biết nàng là ai đâu.
Đại điện rộng lớn lại đông đúc người, tiếng chào của nàng cũng nho nhỏ nên không nhiều người chú ý lắm, nhưng Lưu Tĩnh Văn vừa nhìn sang nàng thì đương nhiên nhận thấy cánh tay của nàng vừa đưa lên chào hắn.
Mặc dù hơi bất ngờ và không rõ ràng lắm nàng nói gì nhưng khoé môi chàng vẫn không nhịn được cong cong lên. Đáng yêu vậy sao!
Ngay sau đó, chàng liền quay đầu đi, tiến lên phía trước mặt rồng.
Chu Nghiên Vũ ngớ người hẳn. Chàng ấy nhận ra nàng sao?
Trương Thư Di ngồi gần đương nhiên để ý thấy động tác của Chu Nghiên Vũ, vừa tò mò vừa không nhịn được mà lén nhìn sang phía Lý Trạch Dương.
Lý Trạch Dương không hề rời mắt khỏi Chu Nghiên Vũ, cũng đã thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-co-gi-thu-vi-dau/2695452/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.