“Đệ … đệ ….” - Tiểu Tứ thật sự bị làm khó, không thể trả lời được. 
Đám nhỏ cũng tò mò giương những cặp mắt ngây thơ nhìn nàng chờ đợi. 
Chu Nghiên Vũ cười nhẹ một tiếng, cũng không phải thực lòng muốn làm khó cậu nhóc: “Thật ra ta cảm thấy đúng hay sai còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố lắm. Nhưng có điều, ta cũng thực lòng muốn đệ biết, những người yêu thương đệ thật lòng nhất định sẽ không lợi dụng đệ, hay làm bất cứ điều gì tổn thương tới đệ. Còn ngược lại, cho dù là người thân của đệ, nhưng làm đệ buồn, làm đệ đau, làm tổn thương đệ, thì cũng không phải người tốt, không đáng được đệ trân trọng. Có đúng không?” 
Tiểu Tứ đờ mặt ra một lúc, rồi mới ngây ngô gật đầu: “Tỷ … tỷ nói rất đúng.” 
Tiểu Lục ở bên cạnh không nhịn được mồm miệng lại nhanh nhảu: “Nhưng mà tỷ tỷ xinh đẹp à, bọn đệ đều không có người thân, không có ai cần đâu. Vậy nên những điều này bọn đệ cũng không cần hiểu đâu mà.” 
Nàng chỉ yên lặng mỉm cười, nàng nói vậy đều có nguyên do cả. Sau này, cha mẹ ruột của Tiểu Tứ sẽ tìm lại được cậu bé, hơn thế nữa thân thế của đứa nhỏ này cũng không tầm thường. Có điều, bọn họ lại lợi dụng Tiểu Tứ để đối phó với chính Lý Trạch Dương. Nàng không muốn nhìn thấy viễn cảnh này xảy ra. 
Bỗng nhiên, Chu Nghiên Vũ liền thay đổi sắc mặt, véo mạnh lỗ tai Tiểu Lục: “Ai bảo là không ai cần bọn đệ hả? Vậy đệ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-co-gi-thu-vi-dau/2695414/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.