Vân Hiểu Tinh chỉ nói dăm ba câu đã nắm được quyền quản gia vào tay. Còn chưa kịp vui vẻ, Ngọc Trân càng ngày càng to gan đã nhảy ra giội gáo nước lạnh: “Tiểu thư, chúng ta đang sống yên ổn mà, tự dưng ôm mở phiền phức này làm gì thế ạ? Rất có thể hai ngày nữa Đại phu nhân sẽ được thả ra, quyền quản gia phải trả lại cho bà ta, thế chẳng phải đang giúp không công cho bà ta sao?”
Vân Hiểu Tinh lắc đầu cười bảo: "Dù chỉ có hai ngày, ta cũng muốn biết Lục Thị đã cài bao nhiêu người trong nhà. Biết người biết ta trăm trận trăm thắng, hiểu chưa?”
Ngọc Trân: “Lần này Đại phu nhân ăn một vố đau điếng như thế mà vẫn dám đối đầu với chúng ta à?”
“Ngựa quen đường cũ, đề cao cảnh giác cũng không có hại gì. Nếu đã quyết định bảo vệ Vân Duệ Khải, Vân Hiểu Tinh sẽ không thể để cho hậu trạch của ông nắm quyền. Huống hồ món nợ mà Lục Thị nợ nguyên chủ vẫn chưa trả hết đâu!
“Nhưng tiểu thư, người có biết quản gia không?”
“Không biết.”
"O?"
Vân Hiểu Tinh không biết quản gia, nhưng nàng có siêu máy tính của phòng thí nghiệm, chỉ cần nhập toàn bộ dữ liệu cần sắp xếp và phân tích vào, nàng sẽ có hồ sơ Vân gia chi tiết nhất và vĩ mô nhất, lại còn biết được người khéo dùng, thưởng phạt rõ ràng, chưa tới hai ngày là Vân gia hỗn loạn đã trở nên ngăn nắp, khiến tất cả những kẻ muốn xem nàng biến thành trò cười phải kinh ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chong-vuong-gia-kho-bo/3437731/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.