" Những ai còn điều động được linh lực thì lập tức chuẩn bị chiến đấu. " Tiểu Thanh và Tiểu Hoa hai mặt nhìn nhau, mỗi người đều âm thầm lấy ra nhuyễn kiếm, đi sát bên cạnh bảo vệ tiểu thư. Thân là nha hoàn thiếp thân bên cạnh Trương Tâm Tuệ, bọn họ được chọn ra từ hơn một vạn người ứng tuyển. Bất luận là thiên phú hay tu vi, chiến lực đều là người xuất chúng nhất trong hơn một vạn người kia. " Đội trưởng, ta đã phát hiện ra vấn đề! " Một người hộ vệ bẩm báo phát hiện của mình, hắn nói: " Những người bị mất đi linh lực đều là người đã... " Đáng tiếc hai chữ cuối cùng hắn đã không thể nào nói tiếp nữa bởi vì cổ họng của hắn đã bị một mũi tên đâm xuyên qua. Vũ Linh thấy vậy vội vàng hạ lệnh: " Chuẩn bị chiến đấu! Ưu tiên bảo vệ tiểu thư! " " Hắc hắc... " " Kiệt kiệt kiệt.... " " He he he..... " " Hì hì... ha ha.... ! " Trong thiên địa bỗng vang lên vô số tiếng cười quỷ quái, vừa nghe thôi đã thấy rợn người. Bỗng nhiên có một giọng nói trẻ tuổi vang lên: " Trương Tâm Tuệ, nhan sắc của ngươi không tệ. Nếu như nguyện ý làm lô đỉnh cho bổn công tử chơi đùa, bổn công tử có thể tha cho ngươi một mạng. " Tiếng nói này để cho Vũ Linh phải giật mình bởi vì nó phát ra ở rất gần, mà lại ngay ở chỗ của tiểu thư. Từ lúc nào mà.... Tại sao ngay cả hắn, Đạo Tàng cảnh cao thủ cũng không thể phát hiện ra được? " Ngậm cái miệng chó của ngươi lại! " Tiểu Hoa hét lớn một tiếng, nhuyễn kiếm ra khỏi vỏ tựa như hóa thành một con rắn đâm thẳng đến chỗ người kia, hừ lạnh nói: " Giả thần giả quỷ, để bản cô nương xem ngươi có bản lĩnh gì! " Người kia toàn thân được một chiếc áo khoác đen dài bao phủ, trên mặt cũng đeo mặt nạ che đi nửa khuôn mặt, không rõ thân phận. Đối với một kiếm này của Tiểu Hoa, hắn chỉ dùng hai ngón tay để kẹp lấy mũi kiếm. Điều này để cho Tiểu Hoa vô cùng kinh ngạc, phải biết một kiếm này của nàng ngay cả Vũ Linh cũng chưa chắc cản lại được. Nhưng sự kinh ngạc cũng chỉ trong nửa giây thôi, nàng lùng lực cổ tay khẽ lắc một cái ý độ đem lưỡi kiếm xoáy ngang lên đem ngón tay của đối bị thương nhưng nào ngờ đối phương lại làm ra động tác xoáy ngược trở lại mang theo một cỗ lực lượng vô cùng lớn khiến nàng bị tuột tay khỏi chuôi kiếm. Tiểu Thanh không thể tin được, bật thốt lên: " Làm sao có thể! " Trong hai người các nàng, Tiểu Hoa có thực lực mạnh nhất, Thần Tàng đã trồng xuống ba hạt đạo chủng, thực lực đã gần tiếp cận đến Đạo Thai Cảnh vậy mà lại dễ dàng bị tước mất binh khí như vậy. Thực lực của người áo đen kia rốt cuộc kinh khủng bậc nào ? Người áo đen dùng lực đem nhuyễn kiếm đánh gãy thành nhiều mảnh, cười lạnh nói: " Điêu trùng tiểu kỹ thôi. " Lần này thì ngay cả Tiểu Hoa cũng giật mình: " Chỉ dùng lực lượng nhục thân cũng có thể phá hủy được bảo kiếm tứ phẩm? Ngươi là thể tu ? " — QUẢNG CÁO — Vũ khí của thế giới này được chia ra thành: Phàm, Bảo, Linh, Vương, Hoàng, Thánh. Binh khí cấp Bảo được chế tạo từ những vật liệu bất phàm, trên các phương diện đều không thua kém Linh nhưng chung quy vẫn thiếu Khí Linh cho nên dù tốt nhưng thiếu hồn. Kể cả vậy, có thể dùng thuần lực lượng thân thể phá hủy một món Bảo Khí, người này trên phương diện luyện thể chí ít đã đạt đến Hoàng Kim Bảo Thể đỉnh phong. Người kia không trả lời câu hỏi này, chỉ cười lớn: " Ha ha ha.... ! Thế nào? Trương Tâm Tuệ, ngươi đã nghĩ xong chưa? " Tiểu Hoa vẻ mặt ngưng trọng, lấy ra một thanh nhuyễn kiếm khác phẩm chất cùng cái vừa rồi giống nhau. Tiểu Thanh cũng đã rút kiếm ra khỏi vỏ, muốn cùng Tiểu Hoa đối phó người này nhưng lại vị Trương Tâm Tuệ cản lại. Nàng nói: " Các ngươi không phải đối thủ của hắn. "
Tiểu Hoa và Tiểu Thanh thấy tiểu thư đã lấy ra cổ cầm, thứ binh khí mà nàng hay dùng thì đều lo lắng, hô lên: " Tiểu thư! " Trương Tâm Tuệ giơ tay tỏ ý các nàng không cần nói nữa, môi anh đào khẽ mở ra nói: " Người đến cũng không chỉ một mình hắn. " Ba ~ ba ~ ba ~ Người áo đen vỗ tay, khen: " Không hổ là ngươi a, Trương Tâm Tuệ! Quả nhiên thông minh! " Lời nói của hắn vừa dừng lại, hơn năm mươi người áo đen từ trong chỗ ẩn lấp cũng lộ diện ra bên ngoài, từ khí tức trên người bọn họ có thể thấy được người yếu nhất cũng Siêu Phàm Trung Kỳ. Ngoài ra còn có bốn người khác, tu vi đều tại Đạo Tàng Cảnh. Sắc mặt của Vũ Linh càng lúc càng trở nên ngưng trọng, lấy tu vi bình quân của những người này, kể cả đám hộ vệ kia không bị trúng độc mất đi linh lực cũng khó lòng địch lại. Huống hồ đối phương còn nhiều người hơn bên mình, thêm cả bốn vị Đạo Tàng Cảnh. Nhưng đúng vào lúc này, giọng nói tràn đầy sự bình tĩnh của Trương Tâm Tuệ lại vang lên: " Đến rồi thì sao không ra hết đi? " Vũ Linh: " !!! " Tiểu Thanh, Tiểu Hoa: " !!! " Cái gì? Còn chưa phải toàn bộ? Trong thiên địa bỗng nhiên vang lên tiếng cười quá dị. " Hì hì.... ha... ha.... " " Trương Tâm Tuệ, ngươi thông minh như vậy hay là gia nhập với bọn ta đi? " Tiếng nói vừa dừng, lại có thêm bốn người áo đen nữa xuất hiện. Ba nam, một nữ, toàn bộ khí tức đều đã gần đến Đạo Thai Cảnh. — QUẢNG CÁO — Trương Tâm Tuệ lắc đầu, trả lời: " Đạo của quý giáo trái ngược với đạo của ta, không thể chung đường được. " Nam tử áo đen khẽ ồ lên, tò mò hỏi: " Ngươi biết chúng ta đến từ thế lực nào? " Trương Tâm Tuệ đáp: " Một trong thập đại Ma Môn, Huyết Sát Môn. " Một câu nói nghe rất bình thường nhưng lại khiến cho cả Tiểu Hoa, Tiểu Thanh lẫn Vũ Linh đều kinh hãi bởi vì bọn họ đều biết thập đại ma môn đại biểu cho cái gì. Thế lực Ma Đạo cấp Thánh! Nam tử áo đen cười hỏi: " Làm sao ngươi lại chắc chắn như vậy? " Trương Tâm Tuệ nhàn nhạt đáp: " Huyết Sát Môn chủ tu huyết khí, lấy sát lục chứng đạo. Vừa rồi khi ngươi phá hủy nhuyễn kiếm đã để lộ ra một tia huyết khí. " " Không chỉ vậy, ngươi còn Đạo - Thể song tu, chắc hẳn địa vị trong Huyết Sát Môn không thấp. " Ba~ Ba~ Ba~ Nam tử áo đen khen: " Ngươi quả thật không chỉ thông minh, hiểu biết cũng rộng. Hôm nay không bắt ngươi về làm lô đỉnh, chắc ta sẽ phải hối hận mấy năm mất. " Dứt lời, hắng dùng tốc độ cực nhanh lao thẳng đến chỗ Trương Tâm Tuệ để lại vô số tàn ảnh. Nắm đấm ngưng tụ huyết khí, tung ra một quyền mang theo mười thành thực lực một một chiêu giải quyết đối phương. Tiểu Hoa, Tiểu Thanh thấy vậy đều hoảng hốt, tốc độ của người này quá nhanh nên các nàng không thể cản lại được.
Trương Tâm Tuệ thì vẫn như cũ bình tĩnh, hai tay nâng cổ cầm che ở phía trước chuẩn bị đón đỡ một quyền này nhưng ngay tại thời điểm nắm đấm chỉ còn cách Trương Tâm Tuệ một chút thì bỗng nhiên có một bóng lưng xuất hiện trước mặt nàng. " Muốn đụng đến nàng ấy? Ngươi đã hỏi ý kiến của ta chưa? " Ba ! Ầm !!! Quyền chưởng chạm nhau, mặt đất xuất hiện vô số vết rạn nứt, khí lãng lan tỏa ra bốn phương tám hướng. Nam tử áo đen bị đánh lùi, vẻ mặt không thể tin được, hỏi: " Ngươi là kẻ nào? " Một quyền vừa rồi hắn đã vận dụng mười thành thực lực của Đạo - thể, vậy mà vẫn bị đẩy lùi. Người có thể làm được đến như vậy, chỉ có thể là một người giống như hắn, Đạo - Thể song tu. Bụi bặm lắng xuống để lộ ra một người thiếu niên thân hình cao ráo, khuôn mặt lãnh khốc lạnh lùng nhưng lại đẹp trai đến mức khiến bao nhiêu thiếu nữ phải rụng trứng. Ngay cả Tiểu Hoa, Tiểu Thanh cũng hơi thất thần. Trương Tâm Tuệ thì đã mặt đỏ đến tận mang tai, trong đầu còn đang không ngừng vang lên câu nói vừa rồi của hắn. — QUẢNG CÁO — Áo bào đen bay trong gió, Ma Quân chỉ trả lời: " Người giết ngươi. " Nói xong, động thủ, hoàn toàn không nói nhảm nhiều. Hắn cũng không sử dụng kiếm, hiếm khi gặp người cùng là Đạo - Thể song tu, hắn cũng muốn kiểm nghiệm một chút thực lực của bản thân mình hiện giờ thế nào. Hai người giao thủ mấy trăm chiêu, Ma Quân chiếm thể thượng phong đánh cho người kia liên tục bại lui, thậm chí còn bị đấm mấy quyền vào mặt. Cảnh tưởng này khiến cho cả phe Trương gia lẫn Huyết Sát Môn đều trợn mắt há hốc mồm. Ban nãy còn không ai bì nổi vậy mà bây giờ bị người ta đè lên đánh không có lực hoàn thủ? Rốt cuộc mình đang hoa mắt hay vẫn chưa tỉnh ngủ nên nhìn nhầm? Ngay cả Trương Tâm Tuệ cũng bị kinh ngạc, nàng biết kiếm thuật của Ma Quân rất lợi hại nhưng không nghĩ đến khi không dùng kiếm hắn vẫn cường thế như vậy. Đặc biệt là khí tức của hắn, chẳng phải luôn là Siêu Phàm Sơ Kỳ sao, tại sao giờ lại là Đạo Tàng Cảnh rồi? Ẩn giấu tu vi? Hơi thở này, chẳng lẽ cũng đã mở ra ngũ đại thần môn luôn rồi? Không sai! Trong một tháng dưỡng thương ở Trương gia, Ma Quân không chỉ cường hóa xong ngũ tạng mà còn mở ra cả năm cái thần môn, đồng thời còn trồng xuống đạo chủng của Bộ Bộ Sinh Liên. Chuyện này hắn và Võ Quân, Đạo Quân đã bàn xong. Năm loại đạo chủng, trong đó nhất định sẽ có một loại là thân pháp, bốn cái còn lại từ từ rồi tính. Ầm !!! Mặt đất run lên nhè nhẹ, khí lãng quét sạch bốn phương tám hướng. Bụi bặm lắng xuống mới thấy nam tử áo đen đang nằm trong một cái hố, mặt nạ bị đánh vỡ để lộ ra một khuôn mặt trẻ tuổi tuấn tú. Lau đi vết máu dính ở khóe miệng, hắn đứng dậy, giận giữ nói: " Ngươi thành công chọc giận ta! " Những người đến từ Huyết Sát Điện thì vô cùng kinh hãi. " Cái gì? Ta không nhìn nhầm chứ? Thánh Tử bị thương rồi? " " Người kia rốt cuộc là Thánh Tử của Thánh phái nào, tại sao có thể làm Thánh Tử bị thương được? " " Tê~ ! Từ khi Thánh Tử đến Huyết Sát Điện đến nay, đây là lần đầu tiên ta thấy Thánh Tử bị thương! "
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]