Chương trước
Chương sau
Sau khi uống trà xong, Ma Quân liền đi theo Trương Tâm Tuệ về Trương Phủ.
Nơi này diện tích lớn hơn Lý Phủ rất nhiều, các kiến trúc bên trong cũng thể hiện ra sự quý phái và sang trọng. Số lượng đội hộ vệ đi tuần tra cũng rất nhiều, mặt bằng tu vi chung đều trên Siêu Phàm Trung Kỳ.
Những người này thấy có người mới đến liền không áp chế tu vi chút nào, thể hiện bản thân ra uy phủ đầu nhưng khi thấy tên này vậy mà được tiểu thư đích thân dẫn đi nhận đồng phục và lệnh bài thì tức hộc máu.
Nếu như Ma Quân có hệ thống thu thập điểm giá trị phẫn nộ, chỉ đi theo Trương Tâm Tuệ một đoạn đường này cũng đã thu thập được kha khá rồi.
Bởi vì được nhận vị trí thiếp thân hộ vệ cho Trương Tâm Tuệ nên hắn không cần làm những công việc khác cho nên sau khi nhận xong đồ dùng cá nhân thì được một nha hoàn luôn đi bên cạnh Trương Tâm Tuệ tên gọi Tiểu Hoa dẫn đường đến chỗ ở trong phủ.
Trên suốt quãng đường, Tiểu Hoa giới thiệu cho Ma Quân đôi chút về các quy củ trong phủ, đồng thời cũng giới thiệu luôn từng vị trưởng lão trong Trương gia.
Trương gia tổng cộng có mười tám vị trưởng lão, thực lực yếu nhất là Thập Bát Trưởng Lão Trương Khang, Pháp Tướng Đại Viên Mãn.
Mạnh nhất không ai qua được Đại Trưởng Lão Trương Lương, Quy Nguyên Đỉnh Phong.
Còn gia chủ, đồng thời cũng là phụ thân của hai huynh muội Trương Võ và Trương Tâm Tuệ, tên Trương Mạnh, thực lực Độ Kiếp Sơ Kỳ.
Ngoài ra trong phủ còn có mấy vị phu nhân cùng một đám con cháu dòng chính, Tiểu Hoa đặc biệt căn dặn Ma Quân không nên đắc tội với bọn họ.
" Thanh danh của tiểu thư trong phủ luôn rất tốt, ngươi thân là thiếp thân thị vệ của tiểu thư thì tuyệt đối không được gây phiền phức cho tiểu thư, càng không được làm nhục thanh danh của nàng. "
Ma Quân che miệng ngáp một cái, suốt cả đoạn đường nghe Tiểu Hoa lảm nhảm khiến cho hắn có chút buồn ngủ.
Nhưng bộ dáng này của hắn lại chọc giận Tiểu Hoa, nàng mắng: " Ngươi rốt cuộc có nghe những gì ta vừa nói không vậy ? "
Ma Quân rất nghiêm túc trả lời: " Nghe ! Đương nhiên nghe rồi ! "
Chính vì nghe nên ta mới buồn ngủ a !
Tiểu Hoa chỉ tay về phía một căn nhà gỗ, thoạt nhìn cũng có vẻ đơn sơ nói: " Từ nay về sau nơi này chính là chỗ ở của ngươi. "
Giao xong chìa khóa nhà, Tiểu Hoa hậm hực rời đi.
Ma Quân thì vào trong xem thử một chút, phát hiện nơi này quả thật cũng không tồi.
Một căn nhà gỗ ba gian, còn có một mảnh vườn nhỏ phía trước, xung quanh có tường cao che chắn.
— QUẢNG CÁO —
So sánh với khu nhà dành cho hạ nhân của Lý Phủ, nơi này rõ ràng tốt hơn rất nhiều.
Hắn đơn giản dọn dẹp một chút rồi bắt đầu sắp xếp hành lý, làm xong thì ra vườn tỉa tót cây cỏ, dù sao thì cũng rảnh. Chỉ sau một canh giờ, khắp nơi có sức sống hẳn lên.
Hôm nay hắn cũng không ra ngoài ăn tối nữa mà quyết định ở trong phòng, bắt đầu chuỗi ngày tháng cắn đan tu luyện buồn tẻ của mình.
Tử Vi từng giải thích với hắn như vậy:
" Đạo Tàng tổng cộng chia làm hai giai đoạn, giai đoạn thứ nhất chính là cường hóa ngũ tạng rồi mở ra Thần Tàng. "
" Giai đoạn thứ hai chính là trồng xuống đạo chủng. "
" Mà Thần Tàng chính là ngũ tạng, gồm có tim, gan, phổi, lách, thận. Mỗi một cái đều đại biểu cho một nguyên tố trong ngũ hành. "
Tử Vi còn nói: " Mỗi khi mở thành công một cánh cửa, tốc độ tu luyện của ngươi sẽ lại tăng vọt. Năm cái thần tàng sẽ diễn hóa thành năm cái khí hải phụ, liên kết với khí hải chính. "
" Mà đối với thiên kiêu thì trước khi mở ra Thần Tàng cảnh đều đã ngộ ra đạo của mình. Ngộ ra đạo của mình xong thì cần để cho thần hồn ngưng tụ ra đạo của chính mình, hình thành đạo chủng, trồng ở trong thần tàng. "
" Đơn giản tới nói, chính là đem khí hải của mình thành ruộng, mà đạo của mình chính là hạt giống. Hạt giống trồng ở trong ruộng, trong ruộng Thủy cùng Thổ tẩm bổ hạt giống này, hạt giống này bắt đầu mọc rễ nảy mầm. "
Ngắn gọn thì mở ra Thần Tàng, kỳ thật cũng là vì tẩm bổ đạo. Năng lượng của Thần Tàng và Khí Hải đều cung cấp dinh dưỡng cho đạo của mình phát triển.
Ma Quân thực sự đến giờ cũng không hiểu rõ lắm những thứ này nhưng hắn biết Đạo Tàng Cảnh của hắn khác với người bình thường, trước cứ nên thử đem ngũ tạng cường hóa xong rồi lại mở Thần Tàng, cuối cùng là trồng đạo.
Võ Quân mấy hôm trước đã bắt đầu thử, kết quả thấy cũng có thể thực hiện.
Đáng tiếc Nhất Khí Hóa Tam thanh còn chưa luyện đến tầng thứ ba khiến cho việc này tốn nhiều thời gian hơn so với dự tính. Không luyện được đến tầng thứ ba, cả ba phân thân đều không khác gì ba người riêng việc, mỗi người đều phải tự mình trồng đạo, thời gian tiêu hao ở cảnh giới này coi như tốn gấp ba lần.
Nhưng bọn họ cũng không ngốc, dù sao cũng từ một thể phân thành ba, cho nên lựa chọn vị trí bộ phận cường hóa khác nhau để tạm tăng tu vi lên một chút trước, đợi Nhất Khí Hóa Tam Thanh lên tầng ba xong mới hoàn thiện Đạo Tàng Cảnh.
Đạo Quân đã làm xong hai cái lá lách, tiếp tới đang cường hóa phổi.
Võ Quân cường hóa tim.
Ma Quân giờ mới bắt đầu cường hóa thận.
Cũng không biết Đạo Quân và Võ Quân cố ý hay vô tình để cho Ma Quân bắt đầu từ bộ phận này.
— QUẢNG CÁO —

Công năng và vị trí của khí hải ở thế giới này thật ra không hề khác với đan điền, khác có lẽ chỉ ở cách gọi thôi. Trong quá trình tu luyện Ma Quân cũng không gặp nhiều khó khăn, chủ yếu chỉ là cắn đan và vận chuyển Đạo Thể song song với Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh thôi.
Nhược điểm duy nhất chính là quá lâu, giá như có thể luyện được mấy môn công pháp dạng trực tiếp thôn phệ rồi chuyển hóa năng lượng thì tốt rồi.
Đúng ! Sao ta lại không nghĩ ra sớm hơn nhỉ ? Thôn Thiên Công chẳng phải là giải quyết được vấn đề này sao ?
Nghĩ liền làm liền, dẫu sao thì hắn có Đạo Thể nên chẳng lo đến vấn đề Thôn Thiên Công có phù hợp với mình hay không, chỉ cần muốn là luyện được thôi.
Thế là hắn hao phí trọn vẹn hai canh giời mới đem Thôn Thiên Công luyện đến Nhập Môn. Tâm niệm vừa động, lòng bàn tay lập tức xuất hiện một cái hình vòng xoáy giống như lỗ đen vũ trụ phiên bản mini.
Ma Quân đem mười mấy viên đan dược hút vào trong vòng xoáy, ngay lập tức có một luồng năng lượng cường hóa thận mà không cần phải chờ đợi như trước, đợi công hiệu thuốc dần dần phát huy tác dụng.
Hắn mừng rỡ, lại lấy ra thêm mấy chục cái bình bình lọ lọ bắt đầu hút. Chỉ trong vòng nửa canh giờ, Ma Quân đã cường hóa xong Thận, chỉ chờ đẩy ra Thần Tàng.
Tốc độ này nếu như để cho người khác biết được nhất định sẽ hoài nghi nhân sinh.
Đáng tiếc, công pháp nào cũng như vậy càng cường đại lại càng có nhược điểm. Vận dụng Thôn Thiên Công sẽ khiến cho người dùng tiêu hao lượng lớn linh lực, bên cạnh đó nó còn không thể hấp thu nguồn năng lượng vượt quá khả năng chịu đựng của thân thể.
Không sao, chỉ là tốn hao nhiều linh lực mà thôi, ăn vài viên Tụ Khí Đan là lại đầy.
Nhưng hắn vừa nuốt xong Tụ Khí Đan, linh lực còn chưa hoàn toàn khôi phục thì thần niệm đã phát hiện ra bên ngoài có động tĩnh.
Hắn vội thổi tắt đèn, tìm chỗ ẩn nấp chờ sẵn đối phương xông vào.
Quả nhiên không lâu sau, một đám mười mấy người áo đen lén la lén lút đẩy cửa đi vào.
Một người trong số đó cười đắc ý nói: " Tiểu tử cũng quá ngây thơ rồi, cứ nghĩ mình đang ở trong phủ thì an toàn sao ? "
Người khác hừ hừ nói: " Ban ngày nhìn tên gia hỏa này thật sự là trướng mắt, rất muốn đập cho hắn một trận. "
" Huynh đệ, ngươi yên tâm đi, cơ hội tới rồi ! "
Cả đám nhẹ nhàng di chuyển đến phòng ngủ của Ma Quân, cửa vừa mở ra thì đột nhiên nghe thấy vô số tiếng kêu thảm thiết từ phía sau truyền đến.
" Trúng kế rồi ! Mau đánh hắn ! "
Ma Quân ở trong bóng tối thân hình như ma quỷ vậy, lúc ở nơi này lúc ở chỗ khác khiến cho đám người không cách nào phòng bị. Có mấy lần hắn định hạ tử thủ nhưng nghĩ đến dặn dò của Tiểu Hoa, thôi coi như nể tình Trương Tâm Tuệ luôn giúp đỡ A Cửu tha cho đám này một mạng vậy.
— QUẢNG CÁO —

Kể từ khi nghe đoạn hội thoại của bọn họ, Ma Quân đã sớm đoán ra nhóm người này đều là hộ vệ trong phủ. Có lẽ hôm nay thấy hắn đi cùng Trương Tâm Tuệ cho nên nổi lòng ghen ghét, ban đêm kéo nhau tới định tẩn cho hắn một trận đây mà.
" Rút ! Rút ra ngoài sân, trong này quá hẹp ! "
Đám người chốc lát bỏ chạy ra bên ngoài, Ma Quân đuổi theo ra.
Hắn phát hiện ngoài cái sân nhỏ của mình bây giờ phải có đến hơn một ngàn người áo đen, người nào người nấy đều đang cầm trong tay một cây gậy gỗ.
Ma Quân khóe miệng giật một cái: " Ta hình như cũng chưa làm gì để các vị phải kéo đến đông người như vậy a. "
Một tên áo đen có cảnh giới Đạo Tàng Cảnh chỉ vào mặt hắn nói: " Bọn ta nhìn ngươi ngứa mắt ! "
Ma Quân: " .... "
Hắn cảm giác mình tựa như đang đối mặt với một đám trai làng đang chặn đường người ở nơi khác đến để bạo vệ gái trẻ trong làng không bị tán vậy.
" Đánh một trận thì cũng được, nhưng các vị cũng nên xưng tên ra a ! "
Bọn họ đồng thanh đáp: " Chúng ta chính là Hộ Hoa Hội ! "
Ma Quân nghe xong muốn chửi thề, cơm mẹ nấu thật sự là vậy a !
Còn có cái gì Hộ Hoa Hội, ta nghĩ các ngươi nên đổi tên thành Hội Trai làng nghe còn hay hơn.
Nếu đã tránh cũng không thể tránh, chẳng bằng đánh một trận. Cũng đã lâu rồi mới có cơ hội vận động gân cốt như vậy, bỏ lỡ thì phí.
Thế là hắn thi triển Đạp Tuyết Tầm Mai Bộ lao đến, đám người kia thì lại càng không có lý do gì không xông vào cả. Hai bên bắt đầu cuộc đại chiến !
" Đại ca ! Đừng đánh vào mặt, ta còn phải dùng mặt để kiếm cơm ! "
" Ai thèm làm đại ca của ngươi ? Cảm nhận sự cứng rắn từ gậy của ta đi ! "
" Cơm mẹ nấu ! Gậy của tên nào vừa mới quất vào mông ta ? "
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.